Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 87

Lam Ngọc Anh nhìn hầu kết nhà lên ngay trước mặt, lúc anh phun khói thuốc ra, ngưng một chút: “Anh Hoàng, em nhờ anh một việc được không?” “Nói.” Hoàng Trường Minh gáy gảy tàn thuốc. “Tốt nhất là đừng để người nhà họ Lam biết quan hệ của chúng ta.” Lam Ngọc Anh bổ sung thêm: “Nhất là Lam Ngọc Thiên.”

Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì cuối tuần này bà ngoại sẽ phẫu thuật, cô không muốn bị mấy chuyện ngoài lề làm phân tâm, nếu Lam Ngọc Thiên biết quan hệ của bọn họ thì chắc chắn sẽ không chịu để yên, ai biết được cô ta sẽ gây ra chuyện gì.

Hoàng Trường Minh nghe thấy vậy thì mi tâm khẽ nhíu lại.

Lam Ngọc Anh thấy anh trầm mặc không nói gì mà cũng không từ chối thì thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Cô đẩy anh ra, cúi đầu chỉnh lại cổ áo bị anh giật ra, đến khi ngẩng đầu lên thì thấy đôi mắt sâu thẳm của anh đang nhìn chăm chăm cô không hề chớp mắt nhìn thấy cả hình ảnh cô be bé phản chiếu trong con người anh.

Sau đó chợt hỏi một câu: “Em thích kiểu như thế nào?”

Lam Ngọc Anh ngẩn ra, không ngờ anh vẫn đang suy nghĩ câu này.

Cô lúng túng, gương mặt hơi ửng đỏ và đẩy anh ra: “À! Nếu không đi ra sẽ bị phát hiện đấy!”

Hoàng Trường Minh cũng không làm khó cô, vứt thuốc lá vào thùng rác rồi đi ra ngoài. “Đợi một lát nữa rồi cùng về nhà di.”

Lúc vặn khóa cửa ra, anh quay người lại nói một câu.

Lam Ngọc Anh không trả lời, nghe thấy anh nói tiếp: “Tôi sẽ tìm cớ tiễn em.” “Được.” Cô ngoan ngoãn gật đầu, hoàn toàn quên mất mình đã định sẽ cứ thể rời đi.

Vừa mở cửa toilet ra thì lại đóng

Lam Ngọc Anh đứng kề sát cửa, lai. đợi đến lúc tiếng bước chân đi xa rồi mới đi ra, một lúc sau giọng nói của Lam Ngọc Thiên vang lên: “Anh Trường Minh, sao anh nghe điện thoại lâu vậy, đồ ăn sắp nguội hết rồi!”

Ăn cơm xong, Hoàng Trường Minh gọi Lam Khải Dương tới phòng làm việc.

Lúc rời đi, đi ngang qua cô, anh khẽ nói chỉ để hai người nghe được “Chờ anh.”

Cô mượn cớ đứng dậy gật đầu.

Tới lúc cô đi ra khỏi phòng ăn, bị một người vênh váo đắc ý chặn lại, ngoại trừ Lam Ngọc Thiên thì làm gì có người nào khác nữa.

Sau khi Hoàng Trường Minh đi khuất sau cầu thang, vẻ mặt ngây ngô đáng yêu của Lam Ngọc Thiên cũng biến mất, thay vào đó là vẻ ngang ngược do được nuông chiều từ bé, đôi mắt với hàng lông mi dài căm ghét trừng cô.

Lam Ngọc Thiên đã nhẫn nhịn rất lâu rồi.

Sau khi cô đi toilet, Hoàng Trường Minh cũng đi theo nghe điện thoại, mà sau đó cô ta cũng đã lấy cớ để vào toilet kiểm tra, trong toilet có mùi khói thuốc, cho nên chắc chắn không có chuyện chỉ có một mình cô ở trong toilet

Lam Ngọc Thiên biết được hai người bọn họ ở trong toilet lâu như vậy, cô ta suýt bóp gãy cả móng tay pha lê của mình.

Nhưng nghĩ lại mục đích lần này gọi cô tới, Lam Ngọc Thiên cố gắng kìm nén lại: “Lam Ngọc Anh, cô có muốn biết cha và anh Trường Minh đang ở trong phòng làm việc trên tầng để bàn bạc chuyện gì không?” “Không muốn biết.” Tất nhiên Lam Ngọc Anh lắc đầu. “Tôi thì cứ muốn nói cho cô biết đấy!” Lam Ngọc Thiên cắn răng, vẻ mặt ngang ngược: “Cô nghe cho rõ đây! Cha vẫn luôn muốn thiết lập mối quan hệ với một nhà danh giá như nhà họ Hoàng, dự án hợp tác lần này của công ty chính là sự khởi đầu, thật ra cha có ý định muốn gả tôi cho anh Trường Minh, bây giờ đang thương lượng chuyện kết hôn của bọn tôi ở trên tầng đấy.”

Nếu như trước đây nghe thấy mấy lời này thì Lam Ngọc Anh sẽ chỉ coi như là một con chó cái đang súa.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!