Chương 414
Hoàng Trường Minh chau mày lại hỏi: “Cô, sao cô lại quay về rồi?”
“Sao nào, không hoan nghênh cô à?” Hoàng Thanh Thảo không vui, khoanh tay lại.
“Không có.” Hoàng Trường Minh bĩu môi.
Câu trả lời có chút trái với lòng mình, không phải không hoan nghênh, chỉ là càng mong muốn sống cuộc sống thế giới của hai ngươi.
Lam Ngọc Anh từ trong bếp ló đầu ra, bị ánh mắt trầm liễm và tĩnh mịch của anh ấy quét ngang qua, có chút chột dạ không dám nhìn, bởi vì hai người đã hẹn trước tối nay đi xem phim: “Cơm sắp xong rồi ạ, rửa tay xong là có thể qua đây ăn cơm rồi!”
Lần trước ở nhà họ Hoàng, cô đã đồng ý sẽ làm món cơm chiên trứng mời Hoàng Thanh Thảo ăn.
Ban ngày cùng với Trương Tiểu Du đi dạo phố về, thì đã thấy dưới lầu đậu một chiếc BMW đen, tài xế kéo cửa ra, Hoàng Thanh Thảo từ trong xe nhảy ra, bá cổ cô đi lên trên lầu.
Cơm canh đã bài biện xong rồi, bởi vì Hoàng Thanh Thảo đến, nên đã làm thêm hai món nữa, sau các món ăn mặn là một món canh, thơm ngây ngất.
Ăn không được bao lâu, Lam Ngọc Anh nhịn không được hỏi: “Hoàng Trường Minh, anh đã đi đến bệnh viện thăm ba anh chưa?”
Sáng sớm khi thức dậy, cô đã làm công tác tư tưởng, bản thân mình thì không dám đi nữa rồi, cho nên mới bảo anh ấy bớt chút thời gian đi đến bệnh viện thăm Hoàng Kiến Phong “Ừ.” Hoàng Trường Minh bĩu môi.
Thấy anh trả lời như lấy lệ, Lam Ngọc Anh có hơi nghi ngờ.
Hoàng Thanh Thảo lên tiếng: “Cái này cô cô có thể làm chứng!”
“Vậy ba của anh… Đã hết giận chưa vậy?” Lam Ngọc Anh yên tâm đôi chút, lại hỏi.
“Không biết nữa.” Hoàng Trường Minh lại tiếp tục bĩu môi.
“Làm sao lại không biết thế?” Lam Ngọc Anh chau mày, rất sợ mối quan hệ cha con của họ sẽ trở nên căng thẳng.
Hoàng Thanh Thảo gấp những hạt cơm bọc trứng trên đũa, không nhịn được nở nụ cười: “Bởi vì khi nó đến anh của cô luôn ngủ, thấy sắp tỉnh rồi, nó ngay lập tức rời đi “ “
… Lam Ngọc Anh hoàn toàn cạn lời.
“Hai người các con đừng có áp lực quá, thời gian thích hợp cô sẽ nói giúp hai đứa! Anh cô là người rất cố chấp!” Hoàng Thanh Thảo gấp cho hai người bọn họ một miếng thịt gà, đột nhiên đá lông mày lên: “Thật ra, ngược lại cô có một cách chém trước báo sau”
Cách gì thế!
Lam Ngọc Anh vô ý hỏi, hỏi xong lại thấy hối hận rồi.
Hoàng Thanh Thảo nháy nháy mắt với hai người bọn họ, lời nói ra khiến hai người họ kinh ngạc: “Chi bằng hai đứa tranh thủ thời gian sinh ra một đứa bé trắng trẻo mập mạp đi”
“Lạch cạch!”
Đôi đũa trong tay của Lam Ngọc Anh rơi xuống.
Gương mặt cô đỏ ửng, vội cúi người cầm đũa lên lại, chỉ là đầu muốn chui vô chén cơm luôn.
Hoàng Trường Minh ngồi một bên nghe vậy, chau mày một lúc, rồi lại rất nghiêm túc nói một câu: “Cháu thích con gái hơn.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!