Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 385

Một giọng điệu sâu lắng, nghiêm túc không gì sánh bằng.

Con tim của Lam Ngọc Anh đập mạnh một phen.

Chủ nhật hôm sau, khi Lam Ngọc Anh mở mắt, trễ hơn ngày hôm qua một chút, dường như bên ngoài đã là mặt trời giữa ban trưa.

Không phải cô ngủ nướng mà là mới sáng sớm đã bị Hoàng Trường Minh hôn đánh thức, bộ đồ ngủ mà cô miễn cưỡng mặc vào tối hôm qua đều bị lột sạch, cuối cùng mệt quá mà ngất đi, chăn bông bên cạnh vẫn còn ẩm, trong phòng tắm có tiếng nước róc rách, chắc là mới tằm chưa được bao lâu.

Lam Ngọc Anh trở mình, vẫn còn mơ màng ngủ.

Mi mắt không kìm được mà nhằm lại, không lâu sau, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Cô theo tiềm thức vươn tay mò sở gối, không tìm được điện thoại mới mở mắt ra, trực tiếp ghé vào lỗ tai, mơ hồ nói: “Alo?”

“Cô là ai?”

Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam trung niên rất hùng hồn.

Lam Ngọc Anh bị hỏi làm cho sững sờ, dường như cảm thấy có chút quen tai, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, cô lập tức mở mặt và phát hiện ra chiếc điện thoại thông minh cô cầm trong tay không phải là màu bạc của bản thân mà là một màu đen nam tính mà đàn ông hay chọn.

Sau đó cô nhận ra rằng mình đã trả lời nhầm điện thoại,vì cô tưởng đó là điện thoại di động của mình!

Nước chảy ào ào trong phòng tắm ngừng lại, Hoàng

Trường Minh quấn khăn tắm bước ra, thần sắc sảng khoái, giọt nước trên mái tóc ngắn chảy xuống cổ, chảy trên từng đường vẫn cơ bắp trên ngực.

Lam Ngọc Anh vẫn luôn mắc cỡ khi gặp những hình ảnh quyến rũ như vậy.

Nhưng vào lúc này, hoàn toàn không thể màng gì khác nữa, cô mặc nhanh váy ngủ vào vén chăn bước xuống.

“Rốt cuộc cũng dậy rồi à?” Hoàng Trường Minh lau tóc.

Lam Ngọc Anh không đáp lại, nhanh chóng chạy tới trước mặt anh: “Hoàng Trường Minh, phải làm sao đây!”

“Hử?” Hoàng Trường Minh nhưởng mày, lúc này mới nhận ra vẻ hoảng sợ trên mặt cô.

Lam Ngọc Anh căn chặt môi, lo lắng chịu không nổi: “Em vừa mới mở ngủ, vô tình đã trả lời cuộc gọi của anh! Em tưởng đó là điện thoại của em, vì vậy nên đã bắt máy… hình như là cuộc gọi của ba anh thì phải…

Càng về cuối giọng cô càng nhỏ lại.

Thật sự là vô cùng sâu não, không ngờ lại bắt nhầm cuộc gọi, nghĩ đến ba chữ vừa mới bị ba anh nghiêm túc chất vấn, dường như có thể thấy được vẻ mặt nghiêm túc của ông Hoàng ngay trước mặt, sau lưng truyền đến một cơn gió lạnh.

Hoàng Trường Minh nghe xong chỉ nhướng mày..

Cầm lấy điện thoại di động cô đưa qua, quả nhiên là cuộc gọi đến của ông Hoàng, nhìn thấy đôi mắt tràn đầy lo âu của cô, anh vỗ vỗ vai cô: “Không sao đâu.”

“Em đi tắm trước đi, anh đi trả lời điện thoại một chút.”

“Ừm…” Lam Ngọc Anh gật đâu.

Chỉ là cô làm gì còn tâm trí nào mà muốn đi tắm, vẫn luôn rất căng thẳng, dưới vòi hoa sen cô tuỳ tiện xả nước tắm, đánh răng xong liền chạy ra ngoài.

Hoàng Trường Minh dường như đã gọi điện thoại xong, đứng dựa lưng vào cửa sổ, trên tay vẫn cầm điện thoại di động, nghe thấy tiếng bước chân, anh quay người lại, nếp nhăn giữa hai lông mày còn sâu hơn lúc näy.

“Hoàng Trường Minh, ba anh… ông ấy nói gì vậy?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!