Chương 379
Ngày thứ hai bận rộn, lúc Lam Ngọc Anh vội vàng trở về công ty thì đã đến trưa rồi.
Tối hôm qua dưới sự kiên trì của Hoàng Trường Minh, cô đã sửa vé tàu cao tốc ngay tại chỗ, sau đó, còn bị ném lên giường, quần áo ngổn ngang trên sàn, buổi tối đương nhiên không chạy thoát được sự ép rút hết sức lực.
Chỉ là rõ ràng đã nói hôm sau sẽ lên chuyến tàu sớm nhất để đi, vừa mở mắt ra đã bị anh bá đạo dày vò lần nữa, đến khi nhìn đồng hồ lần nữa, đã hơn chín giờ rồi.
Cho dù Hoàng Thanh Thảo có mua lại công ty của bọn họ, cũng không thể quá trắng trợn được.
Lam Ngọc Anh ra khỏi xe taxi, bước nhanh đến tòa nhà văn phòng.
Lúc này là giờ nghỉ trưa, người ở trong văn phòng không nhiều, hầu hết đều đã ra ngoài đi ăn hoặc đang ở trong phòng trà, cô ngồi trên ghế thở hổn hển, chuông điện thoại như đã tính toán thời gian mà vang lên.
“Đến công ty rồi?”
Một giọng nam trầm tĩnh truyền đến, cô nhẹ giọng nói: “Ừm, vừa mới đến…”
“Ăn cơm chưa?” Hoàng Trường Minh lại hỏi.
“Ăn trên tàu cao tốc rồi…” Lam Ngọc Anh trả lời anh, trên tàu cao tốc hộp cơm rất đắt, lúc cô trả tiền cũng cảm thấy đau lòng, cô hỏi lại anh: “Còn anh thì sao?”
“Ăn rồi.” Hoàng Trường Minh phàn nàn: “Thật khó ăn mà!
Lam Ngọc Anh khẽ đảo mắt, nhìn thấy chính mình đang cầm điện thoại nhếch miệng cười phản chiếu lờ mờ trên màn hình máy tính, cô không khỏi khịt mũi.
“Em cười gì thế?” Hoàng Trường Minh lập tức hỏi.
Cô thành thật trả lời anh: “Đột nhiên em cảm thấy, chúng ta có chút giống như là yêu xa…”
Ở bên kia Hoàng Trường Minh trầm mặc hai giây, sau đó lại lên tiếng, có chút oán giận nói: “Lát nữa anh sẽ gọi điện cho cô để bàn bạc một chút, làm một vụ hợp tác lâu dài, tốt nhất là để em ở trong phòng làm việc của anh luôn!”
Trời ạ!
Lợi dụng quyền lực!
Lam Ngọc Anh quả thực là không có cách nào gật bừa, làm sao có thể như thế này.
“Lỡ bà ấy không đồng ý thì làm sao?” Cô không nhịn được hói.
“Lỡ bà ấy không đồng ý, thì anh từ chức!” Hoàng Trường Minh hừ lạnh lên tiếng.
Lam Ngọc Anh hoàn toàn đầu hàng, vừa mở miệng định nói gì đó, đột nhiên nghe thấy bên truyền đến: “Anh có cuộc gọi, Ngọc Anh, cúp máy trước nhé!”
Cô vội vàng nói đồng ý, chờ cúp máy rồi sau đó mới đặt điện thoại xuống.
Nói chuyện lâu làm mặt cô có chút nóng bừng, cô cảm thấy ngón tay cũng nóng, ngay cả trong lòng cũng thế.
Bên kia, Hoàng Trường Minh sau khi cúp điện thoại, ngồi tựa lưng ra ghế cao nhìn cuộc gọi hiển thị trên màn hình, cau mày một lúc mới nhấc máy, đột nhiên yết hầu chuyển động lên xuống, nhẹ giọng nói: “Ba.”
Vừa mới lên đèn, trong KTV các dòng dây đèn điện hàng loạt sáng lên
Trong quán karaoke, âm nhạc vang lên huyên náo, ồn ào, Lam Ngọc Anh lấy điện thoại di động đang nhấp nháy màn hình rung liên hồi từ trong túi ra.
“Tôi ra ngoài nghe điện thoại”
“Bạn trai tra hỏi sao?” Đồng nghiệp trêu chọc.
Lam Ngọc Anh không trả lời, nhưng vẻ xấu hổ trên gương mặt đã bán đứng cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!