Chương 376
Sau khi đóng cửa lại, Lam Ngọc Anh cầm hộp cơm trên tay, môi mím chặt lại.
Cô thư ký này cô cũng đã từng có ấn tượng rất sâu.
Lần trước khi đến công ty đón Hoàng Trường Minh tan làm, chính là cô ta đã dẫn cô đến văn phòng của anh, lúc đó cô cũng đã lén nhìn về phía cô ta, nhớ tới lúc tình cờ gặp hai người trong tư thế cử chỉ thân mật, trong ánh mắt thiếu nữ ấy có chút mơ màng…
“Ai đã gõ cửa vậy?” Hoàng Trường Minh bước ra khỏi phòng tắm, hỏi cô.
Anh lại chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngang hông, trong phòng mùa đông phương nam máy sưởi ấm là rất vừa đủ, nửa thân trên của anh hoàn toàn trần trụi, dưới ánh đèn vàng là thân hình cường tráng hiện rõ từng cơ bắp khỏe khoắn, dường như cô còn có thể nhìn thấy rõ từng sợi gần xanh của anh, trên người anh tràn đầy mùi hương kích thích của đàn ông.
Nhưng không phải chỉ có cô bị anh mê hoặc, bất kỳ người con gái nào nhìn thấy cũng đều bị anh cuốn hút.
“Hàng xóm ở dưới lầu.” Lam Ngọc Anh mím chặt khỏe môi, cô nhìn anh rồi bổ sung thêm câu: “Hơn nữa còn là nữ thư ký trong công ty của anh đó!”
Ba chữ cuối cùng là cô cố ý nhấn mạnh nói.
“Cô ấy hình như cũng sống trong tòa nhà này thì phải…”
“Vậy sao, không có ấn tượng.” Hoàng Trường Minh tiếp tục nhẹ nhàng lau tóc: “Cô ta tới đây làm gì?”
“Cô ấy nói mang canh gà cho anh…” Lam Ngọc Anh vừa nói vừa giơ hộp cơm trên tay cô.
Hoàng Trường Minh nhíu mày, nhưng anh cũng không có thêm biểu hiện gì cả.
Bữa ăn đã sớm được chuẩn bị xong, Lam Ngọc Anh bưng thức ăn lên bàn, đồng thời còn có hộp cơm vừa nãy nữ thư ký gửi tới.
Cô mở ra xem, mùi thơm phức, xương gà đã được tách sẵn, hành lá điểm xuyết lên trên, nhìn thế nào cũng không thấy giống như cô ấy nấu quá nhiều nên mang lên cho anh một chút, hơn nữa có vẻ cô ta đã rất dụng tâm khi làm chúng.
Thấy cô cứ nhìn chằm chằm mình, Hoàng Trường Minh nhếch khóe miệng nói: “Đang nhìn gì vậy, sao không ăn cơm đi?”
“Anh không ăn canh gà này sao?” Lam Ngọc Anh cắn môi hỏi anh.
“Không ăn. Hoàng Trường Minh không ngẩng đầu nói.
Lam Ngọc Anh ấn lại nút nắp hộp cơm, trong lòng cô dường như cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Khi cô thức dậy vào ngày hôm sau, tự nhiên cảm thấy toàn bộ cả người mình đều kiệt sức.
Lam Ngọc Anh không nghỉ ngơi trên giường nữa mà dậy sớm tắm rửa và làm bữa sáng cho anh. Khi anh đang nhìn vào gương thắt cà vạt, cô cầm chiếc áo khoác và đứng bên cạnh. Đầu óc rối loạn suy nghĩ hết lần này đến lần khác, cô ngập ngừng nói: “Hừm… Hoàng Trường Minh, hôm nay em đến công ty với anh được không?”
“Em muốn đi cùng anh sao?” Hoàng Trường Minh kinh ngạc nhìn cô hỏi.
“Vâng… Lam Ngọc Anh né tránh ánh mắt của anh.
Hoàng Trường Minh nhưởng mày, không nói lời nào, khi đi ra ngoài anh dẫn cô theo cùng.
Trong tòa nhà văn phòng đều là các nhân viên mặc áo trắng đeo phù hiệu công ty đang làm việc, Lam Ngọc Anh đi theo Hoàng Trường Minh lên tầng cao nhất của tòa cao ốc, an vị ngồi trên ghế sô pha, sau khi tìm được hai cuốn sách cách giúp trôi qua thời gian của cô ở đây, còn anh lại vùi đầu vào bàn làm việc tiếp tục bận rộn với đồng công việc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!