Chương 374
Trong phòng khách, Lam Ngọc Anh cũng mơ hồ nghe thấy giọng nói của anh, còn chưa chắc chắn lắm thì lúc này đã nhìn thấy anh sải bước đi tới, chớp đôi mắt to tròn.
“A, Hoàng Trường Minh.
Hoàng Trường Minh mở miệng: “Đồ đạc đầu, cầm đi, rồi đi theo anh!”
“Cái này…” Lam Ngọc Anh sững sờ, do dự nhìn Hoàng Thanh Thảo đang ở phía sau:
Khác với lần trước, dù sao thì lần này cô cũng là cùng Hoàng Thanh Thảo đi công tác, vì có liên quan đến công việc của mình nên cô không dám tự tiện đưa ra quyết định.
Hoàng Trường Minh thấy cô do dự, liền cau mày thúc giục: “Buổi tối ăn không đủ no, làm cơm chiên trứng cho anh, lần trước em đã hứa rồi!”
“Mau đi làm cho nó đi!” Hoàng Thanh Thảo cũng bị dáng vẻ ngốc nghếch của cô làm cho bật cười, vẫy tay chào rồi đi vào phòng ngủ: “Hai đứa đừng ở đây làm phiền cô nữa. Cô già rồi, uống nhiều rượu nên đau đầu lắm! Cô phải đi ngủ sớm đây, khi đi nhớ đóng cửa lại giúp cô!”
Lam Ngọc Anh xấu hổ cầm túi xách lên, rồi lấy một ít đồ dùng cá nhân ở bàn cà phê cho vào bên trong túi, sau đó đi theo anh ra khỏi khách sạn.
Trở lại khu chung cư của Hoàng Trường Minh, vừa bước vào cửa, cô đã muốn đi vào bếp, nhưng giữa chừng lại bị chặn lại.
“Hửm? Anh không muốn ăn cơm rang trứng nữa sao?” Lam Ngọc Anh khó hiểu, còn chỉ tay vào bếp nói: “Em thấy còn dư cơm làm sẵn được mua từ bên ngoài kìa, đập thêm một quả trứng rồi chiên nó lên, nên rất nhanh thôi…”
“Anh muốn ăn một loại cơm chiên trứng khác.” Hoàng
Trường Minh dùng ánh mắt thâm thúy ngắt lời cô.
Đó là cái gì?
Lam Ngọc Anh ngơ ngác nhìn. Cô bị anh bế lên rồi sải bước đi về phòng ngủ, cũng không bật đèn, liền ngã xuống chiếc đệm ấm mềm, sức lực vừa nóng vội vừa hung hãng.
Trong bóng tối, đều là nụ hôn thân mật nồng nàn của anh.
Đợi đến khi tất cả quần áo trên người cô biến mất, cuối cùng cô cũng hiểu được món cơm chiên trứng khác nghĩa là gi…
Khi kết thúc, Lam Ngọc Anh nằm bò trên giường với dáng vẻ vô cùng mệt mỏi, mệt đến mức không thể nhấc nổi ngón tay.
Đàn ông quả nhiên là đáng sợ…
Không cần nói gì, chỉ cần dùng ngôn ngữ cơ thể là có thể giải quyết mọi chuyện.
Một ngày đi qua, ngày mới bắt đầu.
Lam Ngọc Anh đã bị anh dày vò cả nửa đêm, khi tỉnh dậy, mặc dù cơ thể cô dường như đã kiệt sức nhưng sắc khí của cô vẫn còn rất tốt, gương mặt dịu dàng mềm mại như được ngâm trong nước, rõ ràng như vừa được dưỡng ẩm qua.
Khi đôi mắt hẹp của Hoàng Thanh Thảo nhìn sang, cô cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Cuộc họp kéo dài cả một buổi chiều, buổi trưa dùng bữa ở nhà hàng gần ngay cao ốc văn phòng, sau khi kết thúc, chiếc BMW màu đen đã đợi sẵn ở ven đường, dự án đầu tư hợp tác cơ bản là đã thương lượng thành công, Hoàng Thanh Thảo đột nhiên tuyên bố sẽ trở lại Sài Gòn.
Phía bên này, Thư ký Lý đã dẫn đầu bước lên xe, chỉ còn lại ba người trong số họ.
“Hả?” Lam Ngọc Anh ngẩn người, còn chưa kịp định thần hỏi lại: “Cô, không phải cô nói chuyến công tác này sẽ kéo dài ba ngày sao?”
“Là nói cho cháu đó.” Hoàng Thanh Thảo mỉm cười khi nghe điều này.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!