Chương 355
“Đúng vậy!” Phan Duy cuối cùng cũng gật đầu đáp lại.
“Trợ lý Phan, điều anh nói có đúng không?” Lam Ngọc Anh thì thào hỏi lại.
Phan Duy gật đầu, sắc mặt có chút đọng lại giải thích: “Đúng vậy, cô Lam, anh Hoàng không còn ở Hoàng Oanh nữa, là do chính chủ tịch Hoàng ở đại hội cổ đông hợp lại và phát lệnh!”
Ra khỏi tòa nhà, bên ngoài đang là tiết trời mùa thu, không biết có phải do ảnh nắng hay không, Lam Ngọc Anh cảm thấy có chút chóng mặt.
Trong lúc bàng hoàng, chưa tiếp nhận được sự thật này, cô lại vô thức lật tìm dãy số “Hoàng Trường Minh” trong danh bạ, cô bấm nút gọi nhưng giọng nữ tổng tài vang lại báo hiệu anh không trả lời, cô nhìn ánh mặt trời trên đỉnh đầu bỗng cảm thấy rất bàng hoàng và hoảng sợ.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, trên màn hình hiển thị Hoàng Thanh Thảo đang gọi tới.
Cái Trắng Nhỏ, cháu đang làm gì
vậy? Buổi trưa cùng nhau ăn cơm được
không?
Trong bụng cô đang tìm câu trả lời,
Lam Ngọc Anh cũng không muốn nghĩ
nhiều, liền gật đầu nói.
‘Được ạ! Để cháu đến chỗ cô!”
Quán trà, bên trong có rất nhiều nhân viên văn phòng mặc áo sơ mi trång.
Lam Ngọc Anh đẩy cửa đi vào, nhanh chóng tìm được vị trí chỗ ngồi của Hoàng Thanh Thảo, cô bước nhanh tới đó.
“Nhanh tới đây!” Hoàng Thanh Thảo cười híp mắt vẫy tay với cô, đưa thực đơn cho cô: “Cô vừa mới gọi hai cbo đồ ăn, Ngọc Anh, cháu xem còn muốn ăn gì nữa không?”
“Cháu thế nào cũng được a!” Lam Ngọc Anh lắc đầu nói.
Hoàng Thanh Thảo chống cảm, vươn tay gọi người phục vụ: “Vậy thì cho thêm một món salad và một ly nước cam nữa!”
Lam Ngọc Anh gật đầu lia lịa.
Vì là thức ăn nhanh chính nên tốc độ phục vụ cũng rất nhanh.
“Cháu nói xem, mùi vị này thật sự không tệ mà đúng không?” Hoàng Thanh Thảo bỏ vào thức ăn vào miệng rồi thở dài: “Cô tưởng thức ăn nhanh đều không ngon, cháu không biết đâu, ở nước ngoài ăn bánh mì kẹp thịt dở chết đi được!”
“Ồ.” Lam Ngọc Anh trầm ngâm cần ống hút.
Đồ ăn rau củ trước mặt hầu như không có vơi đi, cứ vậy mãi, Hoàng Thanh Thảo hình như không có ý định ngậm miệng nói chuyện.
Cho đến khi hoàn tất việc thanh toán và rời khỏi quản trà, bà ấy vẫn luyện tha luyện thuyền với công “Ngọc Anh, cháu có một tiếng rưỡi thời gian nghỉ trưa đúng không nhỉ? Cô vừa về nước, có nghe nói hình như gần đây có một trung tâm mua sắm không tồi, chút nữa cùng cô đi dạo một vòng được không? Sau khi về nước vẫn chưa kịp mua sắm gì, nhất định phải mua hai bộ quần áo đẹp mới được.
“Cô, nghe nói Hoàng Trường Minh anh ấy…
Lam Ngọc Anh rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, ngắt lời chủ động hỏi.
Hoàng Thanh Thảo chớp mắt: “Sao vậy?”
“Anh ấy không còn ở nhà họ Hoàng nữa a.” Lam Ngọc Anh cần môi.
“Ồ, cái này à!” Hoàng Thanh Thảo làm ra bộ dạng như đột nhiên tỉnh ngộ điều gì đó, nhưng cũng không nói gì, mà ung dung đi về phía chiếc BMW đang đậu bên đường.
Lên xe, tài xế lái xe với tốc độ rất bình ổn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!