Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 342

Liếc mắt nhìn về phía khuôn mặt càng lúc càng đen xì trên giường bệnh, tâm trạng Hoàng Thanh Thảo vui không tả được.

Thằng nhóc, cứ giả vờ giấu cái đuôi cáo của cháu nữa đi.

Trong quán cafe, Lam Ngọc Anh ngôi có vẻ thấp thỏm.

Răng chiều lúc chạng vạng tối từ ngoài cửa sổ chiếu vào, đồng thời hắt lên gương mặt người đàn ông ngồi đối diện, giống như quảng cáo kem đánh rằng trên tivi, suốt cả quá trình đều lộ ra tám chiếc răng tiêu chuẩn, khiến cô nhìn mà khóe miệng cứng đờ.

Lúc tan làm, còn chưa ra khỏi tòa nhà văn phòng, cô đã nhận được điện thoại của Hoàng Thanh Thảo

Bà nói tối nay muốn ăn cơm với cô. Không cho cô cơ hội từ chối, chiếc BMW vừa được mang đi sửa đã đỗ bên lề đường.

Lam Ngọc Anh đành phải lên xe, nhưng không ngờ mình bị lừa đi xem mặt. Hoàng Thanh Thảo đã sớm viện cớ chuồn lệ từ lâu, để lại cô và người đàn ông đối diện mắt lớn nhìn mắt nhỏ.

Hôm trước Hoàng Thanh Thảo có nói ở bệnh viện, cô còn tưởng bà chỉ đùa giỡn.

Quả nhiên là người nhà họ Hoàng, toàn phải hành động nhanh lẹ.

Lam Ngọc Anh cực kỳ khó xử, lại không thể thắng thừng đi về. Đây là lần đầu tiên có có trải nghiệm này, không biết phải đối phó ra sao, đành gắng gương.

Nhưng cô đã len lén nhắn tin cho Trương Tiểu Du, bảo cô ấy khoảng hơn mười phút nữa gọi điện thoại cho mình, sau đó cô sẽ giả vờ có việc phải về “Ban nãy thật ra tổng giám đốc Thảo giới thiệu chưa toàn diện, quê gốc của tôi thật ra ở Cần Thơ, tôi có máy mắn được làm việc tại công ty của tổng giảm đốc Thảo ở nước ngoài, bây giờ về nước xem có cơ hội nào phát triển tốt hơn không. Nhưng tôi có thẻ xanh, nếu một nửa sau này.”

Lam Ngọc Anh im lặng ngồi nghe đối phương nói, khuấy đều tách trà sữa của mình.

Lúc cô gật đầu như đang nghe, thì thấy ở bản kế bên hình như có vị khách đi vào. Cô cảm giác có một luồng khí lạnh ùa tới, nhưng vẫn không quá chú ý, cho tới khi.…….

“Cho tôi một tách cafe đen kiểu mi.”

Giọng trầm quen thuộc vang lên, Lam Ngọc Anh hoảng hốt.

Cô quay sang, quả nhiên nhìn thấy Hoàng Trường Minh đang ngồi trên chiếc sofa ở bên cạnh, bên ngoài là một chiếc áo gió dài màu đen, bên trong còn mặc áo bệnh viện, bắp chân phải bị nẹp cố định vẫn quần băng, động tác hơi chậm rãi.

Chẳng phải anh nên ở bệnh viện hay sao, cớ gì lại chạy tới đây?

Người đàn ông đối diện thấy vậy hỏi hạn: “Người quen à?”

“À.”

“Vậy có cần chào hỏi không?”

“Không cần đầu.” Lam Ngọc Anh lập tức lắc đầu.

“Ban nãy chúng ta nói tới đâu rồi nhỉ?”

Người đàn ông thấy biểu cảm hoang mang của cô, cũng không tức giận, rất nhanh lại mim cười tiếp tục: “Tôi nhớ ra rồi, nói tới chuyện tôi có thể xanh. Nếu sau này một nửa của tôi muốn ra nước ngoài sinh sống, tôi cũng có thể quay trở về. Không biết hướng đi của cô Ngọc Anh như thế nào?”

“Tôi chưa từng nghĩ sẽ đi nước ngoài.” Lam Ngọc Anh tỏ ý.

“Vậy rất tốt. Không hẹn mà gặp có chung suy nghĩ với tôi. Tôi càng lúc càng cảm thấy có chính là người thích hợp với tôi.”

Người đàn ông có vẻ rất vui, đôi mắt sáng rực lên: “Năm nay cô Ngọc Anh bao nhiêu tuổi nhi?”

“Hai mươi bốn “Vừa hay, chúng ta cả tuổi tác cũng thích hợp, nếu hơn trên ba tuổi là có khoảng cách thế hệ rồi.”

Bên cạnh bất ngờ truyền tới tiếng ly café bị đặt mạnh lên mặt bàn cái “cạch”.

Hơi thở của Lam Ngọc Anh như ngừng lại, vô thức nhìn sang bên cạnh.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!