Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 330

Đang chuẩn bị đặt xiên nướng lên giả, Hoàng Thanh Thảo bằng hoảng hốt chạy tới trên đôi giày cao gót.

“Trời ơi, cứu mạng.

Lam Ngọc Anh vội vã hỏi: “Cô, có chuyện gì thế a?”

“Lều bị gió thổi bay xuống sống. Trường Minh xuống nhặt, rồi rớt xuống đó luôn.” Hoàng Thanh Thảo chỉ vào dòng sông ở phía sau và nói.

Lam Ngọc Anh nghe thấy vậy, ném quạt trong tay xuống, hoảng hốt chạy theo.

Nước sông này cô biết rõ, không chết đuối được, nhưng đó là với những người biết bơi. Chuyện Hoàng Trường Minh không biết bơi cô cũng rõ, hơn nữa chuyện nguy hiểm này còn từng xảy ra một lần.

Càng nghĩ, tìm cô càng đập thình thịch.

Cô và Hoàng Thanh Thảo thở hồng hộc chạy tới bên bờ sông, Hoàng Trường Minh đã được Trần Phong Sinh kéo vào bờ.

Anh nằm ngửa ra cỏ, bất động, đôi mắt nhắm nghiền.

Dù sao cũng là bác sĩ, Trần Phong Sinh bèn quỳ rạp xuống bên cạnh, ấn tay lên ngực anh một cách chính xác. Có chút nước chảy ra từ miệng anh, nhưng anh không tỉnh dậy, sau đó Trần Phong Sinh trầm ngâm nói một câu: “Phải có người làm hô hấp nhân tạo.

Nói xong, anh ấy đứng lên, đi tới bên cạnh cô.

Lam Ngọc Anh chớp chớp mất, nhìn hai người họ khó hiểu. Trên gương mặt Hoàng Thanh Thảo không có quá nhiều sự lo lắng, bà thản nhiên khoanh tay nói: “Cải trắng, cháu còn đứng đó nhìn gì nữa? Lẽ nào cháu bắt cô làm?”

“..” Hình như cũng có chút lý lẽ.

“Đừng nhìn tôi. Tôi càng không được, tuy rằng nhìn cậu ta rất ngon nhưng mà tôi là trai thẳng đấy.” Trần Phong Sinh cũng xua tay.

Lam Ngọc Anh: “..

Lúc này Hoàng Thanh Thảo bày ra vẻ mặt sốt sắng, thúc giục cô: “Đừng ngây ra đó nữa, cải trắng, còn chần chừ cẩn thận mất mạng đấy.”

Vậy nên Lam Ngọc Anh cũng không do dự nữa.

Cô đi qua, quỳ xuống rồi cúi đầu.

Cô bóp chặt cái mũi cao của anh, rồi hít sâu một hơi, nhằm chuẩn vào môi anh rồi phủ môi lên lên Lam Ngọc Anh nghiêm túc làm hành động hô hấp nhân tạo, không ngừng truyền khí cho anh, có điều dân dần, cô cảm thấy không ổn.

Bởi vì cô cảm nhận được đầu lưỡi của anh.

Lam Ngọc Anh ngẩn người.

Cô rất chắc chắn, và khẳng định rằng mình cảm nhận được đầu lưỡi anh.

Hơn nữa, trong quá trình có nghiêm túc làm hô hấp nhân tạo, hình như anh còn cố gắng cạy mở răng cô.

Lam Ngọc Anh ngẩng phắt đầu lên, ngồi phịch xuống cỏ, dùng mu bàn tay che chặt miệng.

“Um.”

Hoàng Trường Minh năm dưới đất không chút trị giác, cuối cùng cũng mở mắt ra và ngồi dậy.

Lam Ngọc Anh trừng mắt nhìn anh, mặt đỏ như quả gấc. Nhưng bên cạnh có mặt Hoàng Thanh Thảo và Trần Phong Sinh, cô không tiện nổi đóa lên, mùi hương của anh vẫn còn đong đầy trong khoang miệng của cô.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!