Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 2136

Trần Văn Sáng không trả lời cô, chỉ im lặng, cúi đầu ăn cơm. Anh chau mày, không biết đang nghĩ đến chuyện gì. Lý Lan Hoa nhìn gương mặt tràn đầy vẻ nam tính của đối phương, đột nhiên đặt hộp cơm xuống, ôm lấy cánh tay anh.

Trần Văn Sáng nghiêng đầu nhìn cô.

“Làm gì đấy?”

“Cậu nhỏ, anh đừng nói là anh ghen đấy nhé?”

Lý Lan Hoa tủm tỉm cười, dù sao nói đến việc này cô luôn cảm thấy chột dạ.

Bởi vì cô chợt nhớ chuyện thời điểm hai người ở khu vực xảy ra thiên tai, cô từng bị hiểu lầm là không muốn quen bạn trai. Chưa kể, Lý Lan Hoa còn từng dùng Tiêu Tuấn Kiệt làm bia đỡ đạn…

Dầu sao Lý Lan Hoa cảm thấy mình cần làm rõ ràng mọi chuyện với Tiêu Tuấn Kiệt, để tránh đối phương hiểu lầm. Tối hôm qua, Trần Văn Sáng còn bực bội đây này. Thậm chí còn bắt cô chủ động hôn anh nữa, ngượng ngùng quá mức rồi. Cô tựa đầu vào vai đối phương, thanh âm mềm mại.

“Trước đây em chỉ cố ý chọc tức anh mà thôi! Chuyện duyên tới em không từ chối gì gì đó chỉ là thuận miệng nói bậy thôi. Thật ra giữa em và anh Tuấn Kiệt không có tình cảm nam nữ gì cả, một chút cũng không có. Mối quan hệ giữa bọn em vô cùng trong sáng, riêng chuyện này em có thể thề độc!”

Lý Lan Hoa nghiêm túc nói, thậm chí còn thật sự muốn giơ tay lên trời. Trần Văn Sáng đảo mắt nhìn gương mặt nhỏ nhăn trước mặt, thanh âm dịu dàng.

“ừm” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lý Lan Hoa thấy biểu cảm anh trở nên dịu dàng mới thở phào nhẹ nhõm nhưng vân không buông cánh tay đối phương, tiếp tục dựa vào người anh làm nũng.

“Anh Tuấn Kiệt giống như người anh hàng xóm vậy, anh ấy chắc chỉ xem em như em gái là cùng.”

Trần Văn Sáng đùa giỡn với lọn tóc của cô, không muốn buông tay. Anh ôm lấy cô nhè nhẹ dỗ dành, trong lòng suy nghĩ, em gái ư? Đáy mắt anh xẹt qua tia lạnh lẽo, mọi chuyện làm gì đơn giản như vậy chứ! Buổi chiều, trước khi bắt đầu buổi tập huấn, Tiêu Tuấn Kiệt trở về ký túc xá dành cho sinh viên. Anh vừa huýt sáo vừa lấy dụng cụ dùng cho buổi huấn luyện. Tiêu Tuấn Kiệt rảo bước, đến khoảng giao giữa lầu ba với lầu bốn thì nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, cao lớn đang đứng tựa vào tường. Quần áo xanh sâm, dưới chân mang ủng đen.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!