Chương 2010
“Bệnh viện quân khu” Thẩm Quân Sơn thoát khỏi giao diện trò chơi sau đó đi tới bên giường bệnh: “Còn dám tại sao tớ lại ở đây, chú nhỏ của cậu gọi điện cho tớ. Mới sáng sớm thiếu gia đây chưa kịp tạo kiểu tóc mới đã chạy đến đây rồi.
Thế nào, cảm động rớt nước mắt rồi phải không?”
Lý Lan Hoa trợn tròn mắt. Thẩm Quân Sơn sau khi ngồi xuống cũng rất quan tâm hỏi thăm Lý Lan Hoa: “Lan Hoa, đang yên đang lành tại sao.
cậu lại bị bệnh, lần này không cần phẫu thuật phải không?”
Lý Lan Hoa nghe xong, nghĩ đến lý do tại sao bản thân lại ở bệnh viện, lông mi cô ấy run lên, trong mắt hiện lên một chút ánh sáng không rõ ràng: “Không cần”
“Chú nhỏ của tớ gọi điện thoại cho cậu?”
“Ù” Thẩm Quân Sơn gật đầu.
Lý Lan Hoa vội vàng nhìn xung quanh, vẫn cho rắng anh ta ra ngoài hút thuốc, cô nhìn ra ngoài cửa số với một tia hi vọng: “Vậy người kia đâu rồi”
Thẩm Quân Sơn nhún vai giải thích: “Hình như nói là buổi sáng sẽ bay cùng người nhà đến Kyoto tham dự hôn lễ, vì vậy mới gọi điện cho thiếu gia đây đến nơi này đi”
“Anh ấy có nói khi nào sẽ trở về không?” Lý Lan Hoa vội vàng hỏi “Không” Thẩm Quân Sơn giang hai tay tỏ vẻ hỏi tớ làm gì, ai mà biết chứ.
Lý Lan Hoa “Ồ!” một tiếng đáp lại sau đó cũng không hỏi gì nữa.
Bây giờ nhớ lại, cô đại khái có thể hiểu tại sao hôm qua cô cảm thấy trên xe có cái gì đó không ổn. Khi tỉnh lại phát hiện khóe miệng có vệt nước, lúc đó cô cũng không nghĩ nhiều, nhưng khi tác dụng của loại thuốc phát tác ở trong xe, cô dường như cảm thấy rất khó chịu, sự tình sau đó là Trần Văn Sáng đưa cô đến bệnh viện…
Ánh mắt Lý Lan Hoa xuyên qua khung cửa phòng bệnh nhìn ra bên ngoài, cô ấy dường như có thế nhìn thấy những nhân viên y tế khoác áo trắng của quân đội đang đi lại bên ngoài hành lang. Lý Lan Hoa cần môi, cô không biết bản thân đang suy nghĩ điều gì, nếu không đi bệnh viện chẳng lẽ còn muốn xảy ra chuyện gì khác sao chứ? Ý nghĩ vừa mới lóe lên trong đầu lại nhanh chóng bị loại bỏ, côtự mảng bản thân thật không biết xấu hổ, cư nhiên lại dám suy nghĩ những điều như vậy. Nhưng…
Mặc dù tối hôm qua dưới tác dụng của thuốc, cô đã bất tỉnh, cũng không nhớ rõ sau đó có chuyện gì đã xảy ra, huống chỉ là việc cô làm thế nào để đến bệnh viện, nhưng có một chuyện lại khắc sâu trong kí ức của cô, rất rõ ràng, đó là… anh đã hôn cô.
Không giống với lần trước, lần này là anh ta chủ động hôn cô. Lý Lan Hoa nhớ rõ khoản khắc đầu cô ấy bị anh ta giữ chặt, sau đó môi cô nóng lên. Cô dường như vẫn nhìn thấy được khoảnh khắc ngũ quan tuấn tú, rn rỏi của anh hiện lên trong mắt cô, thậm chí cả lúc sống mũi anh chạm vào khi anh ta hôn cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!