Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 1942

“Bác sĩ gây mê đã sẵn sàng, dụng cụ phẫu thuật đã chuấn bị sẵn sàng, nhanh chóng vào phòng phẫu thuật!” Một ý tá bên cạnh thức giục, Lý Lan Hoa đã bị đẩy vào, cửa phòng mổ đóng lại, hành lang đã khôi phục sự yên tính.

‘Sau một giờ, cuộc phẫu thuật kết thúc.

Lý Lan Hoa đang trong tình trạng mơ mơ màng màng, nhưng mà không bị mê man.

Các y tá treo chai dịch truyền ở bên cạnh giường đã chú ý đến, cúi người nói nhỏ ở bên tai cô ấy: “Cô Lan Hoa, phẫu thuật vừa xong, thuốc mê còn chưa hết, cô nhắm mắt lại ngủ một giấc đi!”

Lý Lan Hoa nghe được, một tia ý chí vẫn chống cự lại.

Y tá cầm thuốc đang đi ra ngoài, cô ấy giống như đang cố gắng tìm kiếm gì đó, cho đến khi một dáng người cao lớn xuất hiện.

Cô ấy mếu máo, giống như một con mèo nhỏ bị chủ nhân bỏ rơi: “Chú nhỏ, cháu tưởng chú đã đi rồi!”

“Chú đi đến phòng trực của bác sĩ” Trần Văn Sáng giải thích.

Vừa mới trong phòng phẫu thuật ra, khuôn mặt của cô ấy vẫn tái nhợt như trước, nhưng do tuổi còn trẻ, cộng với nhan sắc xinh đẹp vốn có, đặc biệt là một đôi mắt lấp lánh, làm cho người khác không thể dời khỏi tầm mắt.

Bởi vì kinh nghiệm chuyện cục cảnh sát và trường học lần trước, Trần ‘Văn Sáng vẫn hỏi ý kiến của cô ấy: “Cháu có muốn nói cho ông nội biết không?”

“Không cần!” Quả nhiên cô ngay lập tức lắc đầu.

“Vậy còn bố mẹ nuôi của cháu thì sao?” Trần Văn Sáng hỏi tiếp.

Lý Lan Hoa vẫn lắc đầu như trước: “Cũng không cần, bọn họ sẽ lo lắng mà chạy đến đây ngay mất!”

Bố mẹ nuôi của cô ấy đều làm việc ở trong thị trấn. Nếu biết rằng cô ấy năm viện, chắc chản sẽ bỏ việc để chạy đến chăm sóc cô ấy, mặc dù trước khi vào phòng phẫu thuật cô ấy rất sợ hãi, nhưng dù sao thì viêm ruột thừa cũng chỉ là một cuộc phẫu thuật nhỏ, chỉ mấy ngày là đã được xuất viện rồi, cô ấy vẫn là có lòng hiếu thảo, không muốn để họ chạy tới chạy lui vất vả “Ừm” Trần Văn Sáng tôn trọng ý kiến của cô ấy nên không nói gì thêm.

Anhta sắp xếp một phòng bệnh một người cao cấp, có nhà vệ sinh riêng, phòng cũng rộng rãi, thích hợp để tĩnh dưỡng.

Lúc này nẳng vẫn còn hơi gắt, Trần Văn Sáng xoay người kéo rèm cửa, nhưng tay phải bất ngờ bị bắt lấy, nói chính xác là bị ôm lấy.

Anhta quay đầu nhìn lại, bắt gặp ánh mắt sáng lấp lánh kia.

Lý Lan Hoa nghĩ rắng anh ta cảm thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, sẽ mặc kệ bỏ lại cô ấy, cho nên cả hai tay cô ấy ôm chặt lấy anh ta như gấu con, ánh mắt bất an: “Chú nhỏ, chú ở lại đây với cháu có được không…”

Trong đáy mắt ngần ngận sóng nước, nhưng lại phẳng phất như không có gì, cứ nhìn anh với ánh mắt trông mong Trần Văn Sáng trong lòng cũng mềm nhũn: “Được!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!