Chương 1938
“Chẳng lẽ chú không thể cười?” Trần Văn Sáng tiến lên nâng cô ấy dậy.
“Không, chỉ là cháu cho rãng chú không biết cười!” Lý Lan Hoa tùy ý để anh ta kéo mình, ngồi lại trên giường, ánh mắt còn nhìn chăm chẵm anh ta.
Trần Văn Sáng thấy thế thì cong môi bật cười: “Mỗi người đều có hỉ nộ ái ố, tuy chú là quân nhân nhưng cũng là người bình thường, không phải người máy”
Lý Lan Hoa mởto mắt, không hé răng, vẫn còn theo dõi độ cong ở khóe môi anh ta.
“Chân không sao chứ?” Trần Văn Sáng hỏi.
“Không có việc gì! Lý Lan Hoa lắc đầu Trần Văn Sáng đặt áo ngủ lên đầu giường cho cô ấy, tiếp tục trầm giọng nói: “Sáng ngày mai chú phải dậy sớm đi sân bay đón người, chỗ này dễ bắt xe, cháu có thể tự mình quay về trước học không?”
Vừa mới phục hồi tỉnh thần từ việc phát hiện anh ta có thể cười, Lý Lan Hoa vươn tay kiểm tra xem cảm và mũi của mình có bị đập bẹp hay không, nghe anh ta hỏi vậy thì vội vàng gật đầu, đương nhiên không có khả năng tiếp tục làm phiền anh ta: “Có thế chứ!”
Trần Văn Sáng nhìn đồng hồ: “Đã khuya rồi, đi ngủ sớm một chà Lý Lan Hoa nhìn anh ta đứng dậy đi ra ngoài cửa, anh ta đã tảm rồi, thay một bộ đồ thoải mái mặc ở nhà, thân hình cao lớn, lưng dày rộng thẳng tấp, có thể nhìn thấy đôi chút đường cong rắn chắc hoàn mỹ qua lớp quần áo mỏng manh.
Cũng không phải kiếu cơ thế nảy nở nhờ thường nhìn thấy ở phòng tập thể hình, mà là nhờ vào huấn luyện chân chính tích lũy mà ra, nhiệt huyết lại tràn ngập hormone.
Người đàn ông anh tuấn manly như vậy, sao lại đi thích đàn ông đây?
Hai”
Lý Lan Hoa ai thán trong lòng, theo dõi bóng dáng anh ta, bồng nhiên đầu nóng lên bật thốt một câu: “Chú nhỏ, chú là gay thật ạ?”
Trần Văn Sáng đột ngột dừng bước Thấy đôi mắt đen nhánh của anh ta nhìn thẳng về phía mình, Lý Lan Hoa vô thức run lên.
Lúc này muốn che miệng lại đã không còn kịp rồi, nhưng đều đã nói ra, cũng là bất cứ giá nào, dù sao phải chết thì cứ chết đi!
Lý Lan Hoa thanh giọng, tươi cười trên mặt đầy vẻ mất tự nhiên, lông.
mi chớp liên hồi: ‘Khụ khụ! Chú nhỏ, chú đừng tức giận, cháu không có ý gì cả, tuyệt đối không có ý kỳ thị chú thích đàn ông, cái này rất bình thường, cháu bày tỏ vô cùng ủng hộ! Ách, chính là khá tò mò, muốn biết rốt cuộc chú là công… Hay là thự?”
Xương cảm Trần Văn Sáng banh ra, từng chữ như được nói qua kế răng: ‘Ai nói chú thích đàn ông?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!