Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 1885

Trương Tiểu Du mỉm cười, lúc này mới yên tâm đứng dậy đi lên lầu Trong thư phòng, Trần Phong Sinh vẫn ngồi trước bàn đọc sách, vẫn duy trì dáng vẻ lúc trước khi cô rời đi, tay chống cảm một cách cô đơn, một cái tay.

khác gõ trên bàn như có như không, đôi mắt hoa đào còn đang trừng lên nhìn chăm chăm bể cá.

“Chồng ơi, ăn cơm thôi!”

Trương Tiểu Du đứng ở cửa gọi.

Thấy anh không hề bị lay động, giống như không nghe thấy. Cô không kìm được đi tới trước mặt anh.

Cô nhìn bể cá một chút thì cảm thấy không có chỗ nào đặc biệt, cũng không biết anh nhìn cái gì mà chăm chú như vậy. Trương Tiểu Du giơ tay quơ quơ trước mặt anh, đưa tay nắm bàn tay lớn của anh: “Chồng ơi, anh làm sao vậy… A a a al”

Tiếng kêu khẽ vang, cô bị kéo vào trong lồng ngực rắn chắc của anh.

Ngay sau đó chính là nụ hôn bất ngờ ập tới.

Lúc Trương Tiểu Du được thả ra, cô gần như xụi lơ thành nước, hai tay ôm lấy cổ anh, dựa vào hầu kết thở dốc từng ngụm, gò má bởi vì nụ hôn nhiệt liệt vừa rồi mà nóng lên.

Cô xấu hổ lúng túng khế đập anh một hồi Lúc đang định đứng dậy, cô phát hiện chuyện này căn bản chưa kết thúc, anh trực tiếp ôm cô đặt trên bàn sách. Ngoại trừ bể cá, tất cả những thứ đồ khác trên bàn đều bị quét xuống mặt đất.

Trương Tiểu Du nuốt một ngụm nước bọt: “Này, anh làm gì thế?”

Đuôi lông mày của Trần Phong Sinh hơi nhíu, đôi mắt hoa đào đã biến sắc, mặc dù không nói, nhưng anh đã dùng hành động thực tế để trả lời cô. Trong nháy mắt, nút áo sơ mi cũng đã bị anh mở ra toàn bộ, da thịt màu đồng cổ lộ ra “Anh điên rồi!” Ý thức được anh muốn làm gì, Trương Tiểu Du khẽ kêu: “Bây giờ trời còn chưa tối, hơn nữa cửa cũng không đóng…”

Trong nhà còn có chị Trúc và con trai, chị Trúc thì thôi, nhưng con trai thì còn nhỏ nên không thích hợp lắm…

‘Vừa dứt lời, hai tay anh ôm lấy cô đi về phía cửa nặng nề đóng lại, lại lập tức giơ tay, rèm cửa số chạy bằng điện chậm rãi khép kín. Tia sáng trong phòng lập tức ảm đạm đi Ném dụng cụ điều khiển từ xa đi, Trần Phong Sinh như hổ như sói nhào về phía cô: “Anh muốn sinh con gái!”

Cuối tháng ba, Sài Gòn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!