Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 1771

Mắt hạnh của Tống Giai Lệ nhìn cô: “Khi từng du học ở New York, Phong.

Sinh đã trải qua một lần bắt cóc chắc cô cũng biết?”

“Ừm” Trương Tiểu Du mở miệng, chậm rãi nói tiếp: “Là cô cứu anh ấy! Sau này anh ấy nói với tôi may mà cô không màng nguy hiểm theo dõi bọn bắt cóc và báo cảnh sát, trước khi anh ấy bị súng bắn đã cứu được anh ấy, nếu không anh ấy đã bị giết rồi. Sau này cô còn bị liên lụy trả thù, bị thương nắm viện hơn nửa tháng”

“Đúng vậy” Tống Giai Lệ gật đầu.

Cô ta bưng cà phê uống hai ngụm nhuận miệng, sau đó lại nói tiếp: “Chỉ có điều không chỉ đơn giản nằm viện hơn nửa tháng như vậy. Sau đó tôi phát hiện mình mang thai, không biết bố đứa bé là ai. Tối đó đàn ông tìm tôi báo thù quá nhiều, vậy nên tôi bắt buộc lựa chọn bỏ đứa bé đi. Nhưng sau đó lại bị xuất huyết mất tử cung, không thể mang thai được nữa”

“Cô Tống, cô…” Trương Tiểu Du sững sờ.

Tuy Tống Giai Lệ tận lực miêu tả qua loa, không nói rõ cụ thể nhưng cùng là phụ nữ, cô sâu sắc cảm nhận được chuyện này với phụ nữ mà nói là một đả kích quá lớn, sẽ tạo thành tổn thương thế nào.

“Trước giờ cô chưa từng nghĩ, đẳng sau lại có chuyện đáng sợ như vậy!

Tống Giai Lệ nói tiếp: “Trong lòng Phong Sinh rất tự trách và hổ thẹn, nghĩ là do anh ấy nên mới hại tôi thành ra như thế. Trong lòng anh ấy luôn tràn ngập cảm giác tội lỗi, chịu đủ cần rứt lương tâm, vậy nên mới muốn giúp tôi thoát khỏi cuộc hôn nhân với Nguyễn An. Anh ấy cảm thấy những thứ đó đều là trách nhiệm của mình!”

“Lúc đầu anh ấy biết chân tướng sự việc, tôi cầu xin anh ấy không để người thứ ba biết được, anh ấy đã đồng ý với tôi!” Tống Giai Lệ thở dài, giải thích thay Trần Phong Sinh: “Tôi không nghĩ anh ấy vẫn luôn giữ bí mật này thay tôi, không nói cho cô biết. Tôi nghĩ chắc anh ấy cảm thấy chuyện này với phụ nữ mà nói là một vết nhơ rất lớn, lại thẹn với tôi nên mới không thể mở miệng!”

Trương Tiểu Du vẫn ngây ngẩn ngồi đó.

Dường như có lông chim nhỏ bay vào trong tai, khiến lòng cô giật mình, sau đó đầu óc đột nhiên trống rỗng.

Biết được hai người họ thế mà lại chia tay không ở bên nhau, Tống Giai Lệ cảm thấy là do bản thân. Vậy nên mới nghĩ phải nói chân tướng sự thật cho cô, không muốn khiến hai người có hiểu lầm.

Tống Giai Lệ thấy vẻ mặt Trương Tiểu Du sững sờ ở đó, môi đỏ cô ta mấp máy, nụ cười có chút chua xót lại nghiêm túc nói: “Cô Trương, năm đó khi Trân Phong Sinh rời khỏi New York, anh ấy sớm đã cắt đứt đoạn tình cảm của chúng tôi rồi. Hơn nữa thậm chí tôi cảm thấy, trước khi gặp được cô, thực ra không có người nào thật sự vào được lòng của anh ấy. Sau khi gặp cô, lòng anh ấy chưa từng có người khác..”

Trương Tiểu Du nằm chìa khóa, thất thần đứng đó.

Mãi cho đến khi bên cạnh có tiếng động truyền đến, là tiếng cửa lối đi an toàn bị người khác đẩy ra, có nhân viên vệ sinh cầm cây lau nhà khom người quét dọn vệ sinh.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!