Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 1699

Trương Tiểu Du không nói gì nữa, dù sao anh ta cũng là bác sĩ, đến cả loại bệnh đơn giản này còn không chữa nổi sao, nhưng mà nhìn anh giống như không có ý muốn rời khỏi nơi này, cô tò mò hỏi: “Cầm thú, anh không rời khỏi đây sao?”

Trần Phong Sinh quay đầu lại nhìn mọi người rồi nói: “Số xe có hạn, phi cơ trực thăng phải sử dụng để đưa người bị thương đi, anh phải chờ đến sáng mai”

“Ừ” Trương Tiểu Du gật đầu

Cô nói chuyện với bạn của Dịch Kỳ Nhiên về anh xong lại nghe thấy cuộc i thoại của hai người bọn họ liền có lòng mở miệng: “Anh Phong Sinh, anh có muốn đi cùng chúng tôi không?”

Ánh nhìn của Trần Phong Sinh xẹt qua nói: “Có tiện không?”

“Cũng không có gì là không tiện cả, vừa vặn trên xe vẫn còn chỗ ngồi, nếu anh không chê thì có thế đi cùng chúng tôi” Dịch Kỳ Nhiên nhìn anh cười lớn.

Anh là một người quân nhân, thái độ vì dân phục vụ đã in sâu vào trong ý thức của anh rồi nên dưới tình huống này đương nhiên anh có ý tốt muốn giúp.

đỡ mọi người, cho răng đây là chuyện anh nên làm.

“Vậy xin làm phiền” Trần Phong Sinh nói.

“Không có gì” Dịch Kỳ Nhiên thật lòng nói.

Cuối cùng bốn người bọn họ lên xe jeep rời đi Nhiệm vụ lái xe giao cho Dịch Kỳ Nhiên, Trương Tiểu Du được xếp ngồi ở ghế phụ, hai người bọn họ ngồi phía trước. Ghế sau ngồi theo thứ tự Dịch Tuyền rồi đến người bạn kia rồi đến Trần Phong Sinh.

Trên xe rơi vào trầm mặc, chỉ có âm thanh của bài hát tiếng Anh trên xe.

Phía ghế sau lại càng yên tính hơn, người bạn kia ôm vai bưồn ngủ, hai tay Dịch Tuyền thì sờ chốt, thỉnh thoảng khóe mắt sẽ nhìn sang phía Trần Phong Sinh sau đó vụng trộm thu lại ánh mắt mình.

Hai mắt Trương Tiểu Du vẫn luôn nhìn về phía trước đường cao tốc không có điểm dừng ấy.

“Em buồn ngủ không?”

Dịch Kỳ Nhiên nghiêng đầu sang phía cô, quan tâm hỏi.

“Em không” Trương Tiếu Du lắc đầu, cũng hơi nghiêng đầu giống anh, bọn họ đã đi trên cao tốc ba, bốn giờ đồng hồ rồi, cô thuận tiện hỏi anh: “Anh thì sao, anh lái xe có mệt không?”

“Không mệt” Dịch Kỳ Nhiên nhẹ nhàng nói.

Nhìn đường cao tốc thẳng tắp trước mặt một lúc, ánh mắt lại dừng trước mặt cô, giọng nói ôn nhu vô cùng nói: “Có em ở bên anh không thấy mệt mỏi gì hết.

Lời như vậy rất ít khi Dịch Kỳ Nhiên nói, giờ đột nhiên anh nói vậy, Trương Tiểu Du liếm liếm môi, không biết nên trả lời thế nào.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!