Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 1686

Trương Tiểu Du nhìn thấy cô gái da đen nhỏ nhắn mim cười, trong lòng cũng rất vui mừng, cô luôn tin tưởng vững chắc vào y thuật của Trần Phong Sinh. Tựa hồ lúc nào có anh cũng cảm thấy anh có khí phách của một người thầy thuốc, có thể trị bệnh cứu người.

Nhìn thấy đôi mắt của anh rủ xuống cô gái nhỏ, tuy rắng trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng trong mắt anh lại như ẩn chứa một tầng sương mù nặng nề.

Cô không khỏi liếc nhìn người phụ nữ yếu ớt một lần nữa, lo lắng hỏi: “Sao vậy? Tình trạng của cô ấy có ẩn chứa nguy hiểm gì không, không phải anh đã cứu sống cô ấy lại được rồi sao?”

“Không sai, triệu chứng của người phụ nữ này đã thuyên giảm, không có gì nguy hiểm đến tính mạng!” Trần Phong Sinh lắc đầu, ánh sáng trong mắt dân dần mờ đi, “Anh chỉ là vừa nhìn cô gái nhỏ này liền không khỏi nghĩ đến con của chúng ta, cũng là một bé gái…. “

Trương Tiểu Du nghe xong hai tay hơi nắm chặt lại.

Trần Phong Sinh quay đầu nhìn cô, ngây ngốc hỏi: “Cá Vàng nhỏ, em đã dẹp bỏ mọi chuyện về đứa nhỏ chưa?”

Ánh sáng nơi anh đang đứng hơi tối và một chút ánh sáng mặt trời đã chiếu qua, trên người anh được bao phủ bởi nửa bóng tối và nửa ánh sáng, đáy mắt anh dường như có một loại tâm tình nào đó.

Trương Tiểu Du nhìn đi chỗ khác, mím khóe miệng, nhẹ giọng nói: “Thôi, đã lâu rồi”

Đôi môi mỏng của Trần Phong Sinh nhếch lên, anh nở một nụ cười thật trầm và sâu, như đang nói với cô cũng như là đang nói với chính mình, “Nhưng anh phải làm sao đây, anh vẫn không thể bỏ qua!”

Trương Tiểu Du và các đồng nghiệp khác, là nhóm người thứ ba được chuyển đến, rời khu ổ chuột vào buổi trưa và đến một nơi an toàn gần đó.

Trên một bãi đất bằng phẳng gần ngọn núi, rất nhiều lều trại lớn nhỏ được dựng lên, khắp nơi đều có người đi lại, trên người đã không còn nguyên vẹn đều là đầy rẫy những vết thương sau trận động đất, trương Tiểu Du cũng ở trong lều giữa.

Cô dựa vào cửa, nhìn mặt trời đã lặn trên bầu trời, có phần mất tập trung.

Anh vẫn không thể buông được…

Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai cô, khuôn mặt góc cạnh hiện ra rõ ràng trước mắt Trương Tiểu Du.

Hình bóng so với trước càng sâu hơn, cho dù hiện tại ở trong môi trường như vậy, nhưng dường như vẻ đẹp trai của anh có thể đấy lùi thịnh thế huy hoàng của thế giới này, nhưng khi nói lời này lông mày của anh trầm xuống, đôi mắt đào hoa rơi xuống bóng anh trên mặt đất vô định, đầy phiền muộn.

“Chị Tiểu Du, chị đang nghĩ Thanh Tuyền bưng cái trán từ bên ngoài lều đi tới, vết thương cũng đã được xử lý gọn gàng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!