Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 166

 

Dường như là thanh âm quá lớn nên có tiếng vang lên trong phòng.

 

Cảm giác nóng rát lập tức từ trên mặt lan tràn đến tất cả giác quan, Lam Ngọc Anh không đưa tay lên sờ thì cũng biết chắc chắn là sẽ sưng to lên.

 

Như thế này vẫn chưa đủ, lần đầu tiên lúc cô né tránh Lam Khải Dương đã tức điên lên.

 

Không đợi cô kịp phản ứng, một lần nữa tay giơ lên tát mạnh vào mặt cô.

 

Gần như là dùng toàn bộ sức lực, không giữ lại chút nào.

 

Tai Lam Ngọc Anh ong lên, thậm chí cảm giác trong mồm có mùi tanh của máu.

 

Cô vừa ngủ dậy vẫn chưa ăn gì, lắc lư hai lần rồi ngã ngửa ra lưng dựa vào cột cửa phía sau.

 

Lúc này mới phát hiện ở cửa đã tụ tập không ít người, đều là người ở nhà bên cạnh và dưới lầu nghe thấy tiếng động nên tới đây.

 

Tư tưởng của con người thường là như vậy, gặp phải tình huống như vậy, nhất là chuyện gia đình, không ai dám tùy tiện xen vào, không muốn bước vào vũng nước đục.

 

Đang ngẩn ngơ thì có một bóng dáng cao lớn đẩy những người đang che ở cửa ra rồi đi tới.

 

Giống như khi còn ở nông thôn,

 

Lam Ngọc Anh bị bà con ở quê hiểu lầm là mình giống cô nàng nhà lão Trương bám vào người giàu có, từng người vây quanh dạy dỗ cô, khua môi múa mép suýt chút nữa dùng nước bọt dìm chết cô, thì anh xuất hiện như từ trên trời giáng xuống.

 

Mặc dù cô biết có lẽ đây chỉ là ảo giác thôi…

 

Thế nhưng trên vai truyền đến sự ấm áp chân thực, cô ngẩn người, lập tức cả người bỗng nhiên như có một luồng sức mạnh.

 

“Anh Trường Minh…

 

Vẻ mặt hả giận của Lam Ngọc Thiên khi thấy cô bị đánh còn chưa kịp thu lại, giọng nói lại trở nên khiếp sợ.

 

Hơi thở đàn ông truyền đến, cắm cô bị nằm lấy, không mạnh lắm, sau đó nâng lên, Lam Ngọc Anh đối diện với đôi mắt thâm thúy kia, trong đó có hình ảnh chật vật của mình, đồng thời mơ hồ nhìn thấy trong đôi mắt đẹp lạnh lùng có cơn giận dữ như lửa: “Ai đánh?”

 

Ba chữ đơn giản nhưng giống như sấm sét.

 

Lông mi của Lam Ngọc Anh run rầy, dường như vừa xác định được người trước mặt mình thật sự là anh, nhiệt độ cơ thể quen thuộc và giọng nói quen thuộc.

 

Hai mẹ con nhà họ Lâm lập tức giống như khí cầu bị xì hơi. Lam Khải Dương đứng bên cạnh cũng có chút bối rối, nhíu mày: “Trường Minh, tôi đang dạy dỗ con gái tôi.”

 

“Ai dám động vào người phụ nữ của tôi?” Hoàng Trường Minh hừ lạnh một tiếng.

 

Câu này vừa nói ra, Lại Diệp và Lam Khải Dương đều sửng sốt, dường như không ngờ là Lam Ngọc Anh có thể có liên quan với Hoàng Trường Minh, còn Lam Ngọc Thiên ở bên cạnh thì bực tức đến giậm chân.

 

“Anh Trường Minh, sao anh cứ luôn che chở cho cô ta vậy?”

 

Lại Diệp cũng không khỏi nói đỡ cho con gái mình, căm ghét nói: “Trường Minh, cậu không biết chứ, lòng dạ Lam Ngọc Anh sâu xa, tuyệt đối đừng bị vẻ mặt ngây thơ của nó che mờ, nó thế mà dám bỏ thuốc em gái mình.”

 

“Đánh chó phải ngó mặt chủ Huống chi chuyện đều do tôi làm, các người tìm cô ấy làm gì? Có gì bất mãn có thể hướng về phía tôi.” Đôi mắt thâm trầm của Hoàng Trường Minh khẽ híp lại, giọng điệu lập tức lạnh hơn mấy phần.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!