Chương 1646
Dù bây giờ cô trở lại làm việc, nhưng vẫn lo lắng cơ thể mình chịu không được, dù sao chặng đường từ Hải Phòng đến Hà Bắc không chỉ khá xa mà còn rất khổ cực, buổi sáng bọn họ cũng phỏng vấn xong hai viện dưỡng lão rồi Nghe vậy, Trương Tiểu Du cũng không có nghĩ nhiều nói: “Vậy được, tôi sẽ trở về sửa sang lại bản thảo “Ừ, có cần tôi đưa cô trở về hay không?” Tô Yến không yên lòng hỏi Trương Tiểu Du cười khoát tay, quan trọng là không thuận đường, cô không muốn cho bọn họ thêm phiền phức, từ nơi này trực tiếp đi Hà Bắc khá gần, nếu là đưa cô đi trước, chắc chẩn bọn họ phải làm thêm giờ rồi.
“Không sao, tôi bắt xe taxi cũng được.
“Được!” Tô Yến gật đầu, dặn dò n: bên này liền trở về.”
“Okay!” Trương Tiểu Du đem máy chụp hình giao cho bọn họ.
: “Vậy cô đi chậm một chút, tôi xong việc.
Đi ra viện dưỡng lão, Tô Yến cùng anh Trương ngồi trong xe được đài phân phối lên đường đi Hà Bắc, còn cô thì xách túi đi tới ven đường đón xe.
Thời gian này cũng không nhiều người bắt xe, cô đứng đó vẫy xe không bao lâu thì có một chiếc xe taxi chạy chậm lại dừng ở trước mặt cô Trương Tiểu Du đi tới ghế phụ kéo cửa ra, khom người ngồi vào và báo địa chỉ nơi đến, xe taxi lại lần nữa di chuyển, rẽ vào đường chính, sau đó chạy về phía trước tốc độ đều đặn.
Hai bên kính xe lướt qua hình ảnh đường phố xinh đẹp, cô ngáp một cái Phụ nữ có thai thường rất dễ buồn ngủ, cô lại sợ mình bị xâm phạm, dứt khoát lấy ra điện thoại di động, đem tài liệu trong hòm thư xem xét, sửa sang lại bản thảo phỏng vấn để khi trở về nhẹ nhõm hơn.
Trong lúc vô tình, thời gian trôi qua rất nhanh.
Trong suốt thời gian đi xe, Trương Tiểu Du toàn bộ chú ý đều trên điện thoại di động, bỗng nhiên cô ngẩng đầu lên, dần dần cảm thấy không đúng lắm, cô có cảm giác hình như không gặp nhiều kẹt xe với đèn đỏ nhưng bây giờ lại vẫn chưa tới nơi, theo lý mà nói thì đi tới đài cũng không phải rất xa Lúc cô nhìn ra phía bên ngoài thì lập tức phát hiện đường phố rất lạ lắm.
Trương Tiểu Du cau mày, hướng về phía bác tài nói: “Bác tài, anh đang đi con đường nào vậy? Tôi muốn về đến đài truyền hình thành phố cơ mà”
Tài xế trước mặt im lặng không có trả lời câu hỏi của cô, như là người câm điếc vẫn tiếp tục lái xe, mắt ngước nhìn phía trước.
Cô vốn lo lắng tài xế cố ý đi đường vòng, nhưng thời điểm nhà cửa hai bên đường càng ngày càng ít đi, cô cảm thấy chuyện không có đơn giản như vậy.
Bởi vì từ đầu đến cuối tài xế không quay đầu lại, Trương Tiểu Du cũng không thấy rõ ràng khuôn mặt tài xế, chỉ có thể xác định là một người đàn ông khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, lại đội mũ lưỡi trai nên gương mặt được che lại không ít, cô nhìn trong kính xe chỉ thấy được vành nón.
Ngay lúc cô chuẩn bị vặn hỏi lần nữa, tài xế bổng chốc quay đầu nhìn cô một cái.
Trương Tiểu Du khiếp sợ, hai mắt mở to kinh ngạc hỏi: “Nguyễn An?”
Trước mặt đâu phải là tài xế taxi cái gì, mà là Nguyễn An, giống như đang cố gắng giả dạng, anh ta không có mặc âu phục như lúc bình thường, cả người mặt bộ quần áo tầm thường, lại đội mũ, không hề giống phong cách ngày thường của anh ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!