Chương 1636
Trương Tiểu Du dùng sức hít một hơi thật sâu mới nhấc chân bước vào.
Lúc đứng chờ trong thang máy, hai tay cô rụt vào co ro trong tay áo. Tiếng thang máy vang lên “đinh”, da đầu nàng cũng trở nên tê dại. Sau khi bước vào, cô trực tiếp bấm số tầng đi lên.
Từ trong thang máy bước ra, rẽ vào liên nghe âm thanh rất ồn ào.
Tựa hồ như có chuyên gì đó đang xảy ra. Có thể mơ hồ thấy hai ba tên mặc đồng phục cảnh sát đứng đó, bên cạnh còn có hai nhân viên khách sạn. Những người ở phòng khác cũng tò mò ló đầu ra hóng chuyện.
Hai người cảnh sát chế ngự một người đàn ông, tựa hồ là đang uống say, trong mắt tràn ngập tia máu đỏ, ánh mắt có chút đục ngầu, đang liều mạng giùng giẳng.
Cảnh tượng quen thuộ: Anl Còn bóng dáng cao lớn của Trần Phong Sinh đứng ở đó, đem Giai Lệ đang còn run rẩy che chở ra phía sau lưng, cản trở tầm mắt của Nguyên An, không để cô bị hẳn dây dưa.
Khuôn mặt của của Nguyễn An tựa hồ đã chuyển màu, có chút màu xanh trên gò má phải, miệng cũng có chút đỏ. Hẳn là Trần Phong Sinh đã đánh anh ta. Bởi vì hai bàn tay đang bị giữ kia của anh ta không có gì nghiêm trọng, chỉ có hai bên gò má bị thương Đây có lẽ là lần thứ ba anh vì Giai Lệ mà đánh nhau này dường như nàng đã từng thấy rồi. Là Nguyễn Bước chân Trương Tiểu Du dừng lại ở đó.
Cô tựa vào vách tường, giống như những người ở phòng khác đang xem náo nhiệt vậy. Từ trong túi rút ra điện thoại di động.
Bấm dãy số quen thuộc, màn hình hiện hai chữ “Cầm thứ..
Sau đó cô thấy Trần Phong Sinh rút điện thoại ra áp vào tai. Hàng mi khẽ run, Trương Tiểu Du cố gắng nói giọng bình thường như không có chuyện gì: “Cầm thú, anh bây giờ đang ở đâu? Ở bệnh viện sao?”
Bên kia im lặng một chút rồi trả lời: “Ừ anh đến bệnh viện rồi”
Trương Tiểu Du nhìn bóng hình chỉ cách mình có mấy bước chân, trong lòng nhói lên giống như bị kim đâm phải.
Cô nắm chặt tay đến mức móng tay cảm vào lòng bàn tay, hàng mi có cút run rẩy, không nghĩ tới thanh âm lại có thể bình thường được như thế: “Bệnh nhân kia như thế nào rồi? Có nghiêm trọng không? Có cần phải phẫu thuật không?”
“Văn chưa chắc chắn, trước mắt cần phải chuẩn đoán thêm” Trân Phong Sinh tựa hồ nhằm mắt nói, im lặng hai giây sau đó dường như có điều muốn nói: “Cá vàng nhỏ, anh…”
“Em biết rồi!”. Tiểu Du ngắt lời anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!