Chương 1523
Động tác trên tay của Trần Phong Sinh dừng lại một lát Trương Tiểu Du cũng ngẩng ra: “Hả?”
“Hả cái gì mà hả? Sao lúc nào con cũng kinh ngạc giống hệt như con Linh vậy!” Thấy vậy, dì nhỏ cau mày khiển trách: “Đừng quên hiện tại con đã sắp làm mẹ. Giáo dục trước khi sinh rất quan trọng!”
Trương Tiểu Du có chút ngớ ra, nuốt nuốt bọt cái ực: “Dì nhỏ, về trấn dưỡng thai con thấy là không cần thiết đâu…con còn phải đi làm nữa!”
“Còn đi làm cái gì chứ! Bây giờ, so với công việc thì đứa nhỏ quan trọng hơn! Hơn nữa, không đến một tháng nữa, con hãy xin với lãnh đạo của con xin nghỉ phép đi, nếu con nói không được thì để dì giúp con nói!” Dì nhỏ không hài lòng lắm khi nói với cháu gái mình.
Dì nhỏ còn chưa quên rằng khi hai mẹ con dì đến sáng hôm qua, con gái dì là Chu Thị Linh đã tìm thấy một chiếc áo lót trên mặt đất, như dì đã nói lúc nấy, rốt cuộc đều là người từng trải, nên tự nhiên có thể đoán được chắc chắn là trước khi bọn họ bước vào có vài việc thân mật đã bị gián đoạn, cộng với đêm qua…
Tình cảm giữa hai đứa nhỏ tốt đương nhiên là làm cho trưởng bối như dì nhỏ cảm thấy vui mừng, nhưng mà bây giờ đang ở trong thời kỳ đặc thù, chỉ sợ bọn họ của khô lửa cháy, vì để bảo đảm an toàn mê dì nhỏ mới đưa ra quyết định như vậy.
Ngừng lại một chút, dì nhỏ mới tận tình khuyên bảo nói: “Dì đây cũng chỉ là vì muốn tốt cho hai đứa mà thôi, cứ quyết định như vậy đi! Đợi lát nữa dì đi ra ngoài làm chút chuyện, Tiểu Du, con ở nhà thu dọn một ít đồ đạc, chờ chập tối hai chúng ta cùng đi.
‘Trương Tiểu Du ngây ngốc.
Đợi sau khi dì nhỏ thu dọn bát đũa đem vào phòng bếp thì cô mới gấp đếm xoay vòng vòng, lôi Trần Phong Sinh ta trước cửa sổ, trừng mắt uất ức nói: “Cầm thú, sao ban nãy anh lại không nói gì hết vậy?”
‘Vừa nấy lúc ở trên bàn ăn nghe thấy những lời nói mang theo ý vị sâu xa của dì nhỏ vậy mà từ đầu đến cuối anh lại bày ra một bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời, ngay tại lúc dì nói ra ý kiến đem cô về quê dưỡng thai cũng chẳng nghe thấy anh phản đối gì hết.
“Anh phải nói gì đây?” Trần Phong Sinh lười biếng hỏi Trương Tiểu Du trề môi: “Dì nhỏ nói sẽ đem về quê dưỡng thai…”
Cũng không phải là cô không muốn về quê,à là cô cảm thấy quá tốn công tốn sức rồi. Hơn nữa cô chỉ vừa đi làm lại được có hai ngày thôi, tổng biên tập vốn là có chút không vừa ý với cô rồi, vậy thì làm sao cô dám mở miệng ra đế xin nghỉ chứ, muốn nghỉ thai sản thì ít nhiều gì cũng đợi cái thai bảy tám tháng mới được đó.
Đôi mắt hoa đào của Trần Phong Sinh nhìn cô, chậm rãi mà nói: đều đã đưa ra quyết định cả rồi, anh làm sao có thể ngăn cản bà Người lớn được chứ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!