Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 1492

Trương Tiểu Du liếm môi: “Đừng khách khí…”

Chiếc Cayenne màu đen chạy qua cổng tiến vào bên trong khu chung cư, bóng dáng bảo vệ Phạm Ân cũng biến mất qua cánh cửa phòng bảo vệ trên gương xe.

Cô thụ lại tầm mắt chuyển sang nhìn Trần Phong Sinh ngồi bên, chỉ thấy đường cong gương mặt anh rất đẹp, đôi mắt đào hoa chỉ nhìn phía trước, vẫn đang chuyên chú lái xe.

Thang máy chậm rãi đi lên, sau khi về đến nhà, thói quen gần đây của Trần Phong Sinh hầu như đã không còn là mò mãm rút một điếu thuốc từ trong túi quần ra nữa mà là đi đến nhà ăn rót một cốc nước ấm mang ta Nhét vào trong tay cô đồng thời nhếch môi hỏi: “Cơm tối em muốn ăn gï?”

Hơi nước bốc lên đọng lại trên mi mất, lông mi Trương Tiểu Du rung động hai lần: “Tùy địt”

Bồng dưng, Trần Phong Sinh duỗi bàn tay to đến thẳng miệng cô rồi nhét thứ gì đó vào.

“Anh làm gì thế!” Trương Tiểu Du tức giận hất tay anh ra.

Trần Phong Sinh nhíu mày, miễn cưỡng hỏi cô: “Em quên những lời chủ nhiệm Diệp nói rồi sao? Nếu không muốn ăn thì có thể lựa chọn ăn một ít thực phẩm ít đường, ít calo! Táo đỏ cùng chà là đỏ rất tốt cho sức khỏe! Ngày mai tan làm về, anh sẽ mua cho em ít hạt dẻ ăn thử xeml”

Trương Tiểu Du lấy ra thứ đã bị nhét một nửa vào trong miệng, thật đúng là chà là đỏ và đậu phộng.

Quai hàm khẽ chuyển động, vị ngọt của chà là đỏ và mùi thơm của đậu phông lan tỏa trong khoang miệng.

Trần Phong Sinh nhìn cô từ trên cao, giọng nói trầm thấp lượn vòng i tiến vào trong tai cô: “Bà Trần à, hiện tại có muốn ăn gì không, cơm tối em muốn ăn di”

Mấy chứ quen thuộc khiến dây thần kinh của Trương Tiểu Du run lên “Cầm Thú!”

Cô đột nhiên gọi anh một tiếng, nhai kỹ ròi nuốt xong chà là đỏ cùng đậu phộng trong miệng, như sợ anh không nghe rõ, cô thong thả nói: “Tôi đã sớm không còn là bà Trần của anh nữa, vì sao hôm nay ở bệnh viện, cùng với vừa rồi, anh vẫn còn gọi tôi là bà Trần trước mặt những người khác?”

Hơn nữa trước mặt người ngoài cũng thôi, hiện tại lại chỉ có hai người bọn họ.

Trương Tiểu Du khép hờ đôi mắt, trong lòng như có kim châm, vừa chua vừa chát nói: “Nếu anh vì đứa bé, vậy thì hoàn toàn không cần thiết phải làm vậy Trần Phong Sinh nghe vậy, lông mày khẽ nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía cô có chút khó tin.

Trương Tiểu Du thầm thở dài, tuy không muốn để lộ ra mặt yếu ớt, nhưng giọng nói khàn khàn vẫn bán đứng cô, cô dùng hai tay vỗ về bụng dưới: “Tôi biết, anh muốn đứa nhỏ này! Nhưng, tôi cũng rất muốn nó, xem như tôi cầu xin anh được không, anh không nên cướp nó từ tôi, cũng không được cướp!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!