Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 1481

Trần Phong Sinh nằm ở trên giường ngủ say, chẳng biết từ lúc nào đã mở đôi mắt đào hoa ra, trong bóng đêm, ánh mắt anh sáng quắc nhìn chãm chấm cô Tóc gáy Trương Tiểu Du dựng đứng hết lên, bị bất ngay tại trận, cô cứng ngắc tại chỗ, sợ tới mức không dám thở lớn, thậm chí còn cố gắng cuộn bả vai mình lại, mục đích là giảm thấp cảm giác tồn tại, trong lòng thầm cầu nguyện tốt nhất anh chỉ đang mộng du thôi.

Sự thực chứng minh, cầu nguyện chỉ là vô ích, đèn đầu giường bị người ta khế võ sáng.

Trương Tiểu Du hoàn toàn bại lộ dưới đôi mắt hoa đào kia.

Cô kinh ngạc đứng sững tại chỗ, nhất thời đã quên phải phản ứng thế nào, mà lúc này Trần Phong Sinh đã kéo chăn ra, tay cầm tay cô, một đường đi xuống Bàn tay vượt qua yếu hầu đang trượt lên trượt xuống rồi đế chắc, sau đó là thắt lưng tỉnh tráng ng ngực rần Giọng nói trầm thấp của Trần Phong Sinh xen lẫn một chút khàn khân, ở trong đêm tối nghe vào tai càng thêm mị hoặc gợi cảm: “Ừm, nếu em muốn sờ, thì cứ sờ ở chỗ này này!”

Ngón tay chạm đến vật nóng, lúc này Trương Tiểu Du mới phản ứng kịp, cô có cảm giác trên mặt nóng như có lửa “Anh… Lưu manh!”

Cô cuộn tay lại, xấu hổ giận dữ không thôi Nhìn anh dù bận nhưng vẫn ung dung, giống như ngay từ lúc cô vào cửa anh cũng đã tỉnh dậy, chẳng qua anh chỉ đang giả vờ ngủ mà thôi!

Trần Phong Sinh nhếch môi cười khẽ một tiếng, đôi mắt đào hoa khép hờ, bên trong là sự trêu đùa: “Em có biết là anh còn có chuyện lưu manh hơn thế này, em có muốn thử không?”

“… Không muốn!” Trương Tiểu Du lắc đầu như trống tỏi.

Nói đùa, cô đương nhiên không muốn rồi!

Cô nhanh chóng rút tay mình về đầu, bên trên ngón tay dường như còn giữ lại độ nóng trên vật kia của anh.

Hai cánh tay của Trần Phong Sinh hướng về phía dưới gối đâu, anh bày ra một tư thế cực lười biếng nói với cô: “Cá Vàng Nhỏ, đêm hôm khuya khoát em chạy tới phòng anh làm gì, chẳng lẽ vì do cô đơn quá chăng?”

“Cô đơn cái quỷ!” Trương Tiểu Du quẫn bách đến đỏ cả mặt, cô xẩu hổ nói quanh co: “Tôi, tôi… Tôi mộng du!”

Bỏ lại câu này xong, cô liền lao ra khỏi phòng làm việc như chạy mất dép.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!