Chương 1450
Mãi đến khi cô ta lại gọi thêm một tiếng nữa, Trần Phong Sinh mới như lấy lại tinh thần, mà điếu thuốc trên tay cũng đã cháy thành một lớp tro tàn lung lay sắp rụng, “ÙZ Anh nhếch môi, dụi tắt điếu thuốc trong tay.
Chiếc Cayenne đen nhanh chóng rời khỏi toàn offices, hoàng hôn buông xuống, trong xe rất ấm áp.
‘Tống Giai Lệ nghiêng đầu, nhìn anh mỉm cười: “Phong Sinh, em xin lỗi, xe của em đang bảo dưỡng tại cửa hàng 4S, lại khiến anh phải vất vả đến đây một chuyến rồi “Khách khí với tôi làm gì!” Trần Phong Sinh lười biếng nói.
“Em nên cám ơn anh, may mà sau đó có anh khuyên em từ bỏ suy nghĩ rời khỏi đoàn múa baê, giúp em còn có thế tiếp tục theo đuổi sự nghiệp!” Tống Giai Lệ dừng một chút, thăm dò hỏi: “Phong Sinh, hôm nay anh đồng ý đến bên này, thật ra là vì cô Trương làm việc ngay tại Đài Truyền Hình này đúng không?
Anh đã gặp được cô ấy chưa?”
Bàn tay đang đặt trên vô lăng của Trần Phong Sinh khẽ siết lại: “Gặp được rồi”
“Phong Sinh, em đã có đối tượng để hẹn hò!”
Tống Giai Lệ bỗng nhiên nói một câu như vậy, phía trước trùng hợp đụng trúng đèn đỏ, lúc Trần Phong Sinh đạp phanh, nghiêng đầu nhìn qua, chỉ thấy cô ta đang cúi đầu, mà trên ngón áp út tay phải là một chiếc nhẫn kim cương cực lớn Trong đôi mắt đào hoa của anh thoáng qua vẻ kinh ngạc: “Giai Lệ, em đây làm Tống Giai Lệ nghe vậy, ngẩng đầu nhìn anh mỉm cười thật tươi, giải thích nói: “Trong đoàn mứa ba lê có một người theo đuối em, tên là Nguyễn An, là một Hoa kiều, là người Sài Gòn giống như chúng ta. Ngày đó lúc em tiến vào đoàn múa, anh ấy cứ än bám riết theo đuổi em không buông, chẳng qua lúc ấy trong lòng em còn chưa buông được anh… Cho nên em vẫn chưa đồng ý với anh ấy! Trước đó biết em gặp gấp tai nạn xe cộ, vài ngày trước anh ấy đã cầu hôn em, sau đó em đã đồng ý!”
Môi mỏng của Trần Phong Sinh khẽ nhếch lên, giọng điệu trầm ngâm nói: “Giai Lệ, nếu em không muốn quấy rầy đến tôi nữa thì hoàn toàn không cần thiết phải làm như vậy!”