Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Chương 1352

Đi đường núi quanh co cứ một vòng rồi lại một vòng, Trương Tiểu Du đã ngủ thiếp đi sau nửa tiếng ngồi ở trên xe.

Bị Trần Phong Sinh ở bên cạnh đánh thức dậy, đầu của cô nâng lên từ từ ở trên vai của anh ta, có chứt mơ mơ màng màng nhìn ra ngoài cửa số xe, trong lúc nhất thời còn chút nửa mơ nửa tỉnh: “Cầm thú, đến sân bay chưa vậy?”

Trần Phong Sinh đưa tay lên lau nước miếng ở trên miệng của cô: “Chưa, nhưng mà chúng ta phải xuống xe”

Trương Tiểu Du mơ mơ màng màng bị anh ấy khiêng xuống xe, phát hiện ra bọn họ đang đứng ở cửa ra vào của một cái cổ thành.

Nha Trang, là địa phương tiếp cận với thiên đường nhất.

Cô ấy đã từng một lần may mắn đến được Vân Nam, nhưng mà trí nhớ vào thời điểm đó lại không có rõ ràng, sau đó liền vội vàng trở về Sài Gòn, rồi cũng ở lại Li Giang, nơi được mệnh danh là nơi của những cuộc gặp gở, họ đã mắc.

vài lỗi trong lần đầu tiên …

Trương Tiểu Du ngạc nhiên quay đầu lại nhìn về phía của anh ấy, còn tưởng răng là anh ấy đang cố gắng nói cho đứa nhỏ đó nghe, nhưng không nghĩ tới thật sự đi đến nơi này!

Trần Phong Sinh nhếch môi cười, nắm lấy cô đi thẳng vào cố thành.

‘Thời điểm mà cô đang buồn ngủ ở trên xe, Trần Phong Sinh đã gọi điện thoại đi để đặt phòng ổn thỏa rồi, căn phòng xa hoa ở tầng cao nhất có thể ngắm cảnh, có thế đem toàn bộ cổ thành vào trong tầm mắt họ, bao quát cả mô hình to lớn được làm bãng ống tre ở quảng trường Ánh Trăng.

Sau khi tạm thời bỏ xuống hết tất cả hành lý, hai người bọn họ liền ăn một bữa cơm đơn giản rồi đi dạo cổ thành.

Không còn cảnh tàn khốc ở vùng bị thiên tai nữa, một bức tranh yên bình và đẹp đẽ như vậy càng khiến người ta có thêm hi vọng, tuy rắng ở gần đó có một trận động đất cách đây không lâu nhưng du khách vẫn không nhụt chí, đến gần tối vẫn có thể nhìn thấy được ở trên con phố đi bộ có rất là nhiều ngư Đây là mô hình bằng tre lớn nhất trên toàn Châu Á, ở chung quang có rất là nhiều khách du lịch.

Căn cứ theo tập tục của dân bản xứ, nếu đi dạo quanh kinh luân, thì ít nhất phải đi được ba vòng, Trương Tiểu Du chạm vào nó bẵng tay phải và đi vòng tròn, khi bạn vô tình quay đầu lại, có thể nhìn thấy sự cao và thẳng của anh ấy, hình dáng chuyển động cùng lúc. Theo sau, nét mặt điển trai khiến người ta không thể rời mắt trong ánh hoàng hôn.

Từ chỗ sườn dốc trở về đường dành riêng cho người đi bộ, bàn tay của Trần Phong Sinh đặt trên vai cô ấy từ từ lưỡn vào mái tóc ở phía sau đầu: “Đã dài như vậy rồi”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!