Chương 1283
“Tôi có thể làm sao được chứt” Trương Tiểu Du cần răng, phản ứng có chút kích động nói: “Không phải chúng ta muốn đi sang phía cửa hàng đối diện ăn tiết canh vịt sao, tôi muốn ăn hai bát!”
Sau khi đến cửa hàng, cô ấy liền ăn hết hai bát tiết canh vịt, Tô Yến ngồi nhìn há hốc mồm, nhưng nói gì thì nói cũng không để cho cô ấy ăn đến bát thứ.
ba, còn trêu đùa nói đây là biến sự ghen tuông thành thức ăn mất rồi.
Lúc Tô Yến đi thanh toán, thì điện thoại di động chợt vang lên Trương Tiểu Du lau miệng, rồi lấy điện thoại ra, cô ấy do dự nhìn thấy Cô út hiện lên ở trên điện thoại Cô ấy đã cố găng suy nghĩ lại trong lần hẹn cuối cùng, nhưng không nên cư xử bất lịch sự như thế, cuối cùng là người khác đã bỏ đi trước, sau đó cũng nghĩ rằng hoặc có gì đó không ốn hoặc là cô ấy không thích minh.
Nhưng dù sao thì vẫn là người có lỗi nên cô ấy thận trọng: “Chào… Dì?” Đầu dây im lặng một lúc, cô không nói gì về buổi hẹn đó, mà vội vàng nói: “Cá Nhỏ, có chuyện xảy ra ở nhà rồi, cháu quay về ngay nhé!”
Nghe cô nói trên điện thoại với giọng điệu khẩn cấp, Tiếu Du cũng không dám hỏi thêm gì cả,mà vội vàng mua ngay về xe buýt để trở về thị trấn ‘Vừa vào đến thị trấn, trời cũng nhá nhem tối rồi, sau khi đẩy cửa bước vào, nhà bình thường vốn sạch sẽ gọn gàng, nhưng khi cô ấy thấy cảnh ở trong nhà thì như bị sốc: “Có chuyện gì vậy? Nhà mình bị cướp hay trộm gì sao là một vụ trộm, thì cũng không đến mức như này. Hầu hết đô đạc trong nhà đều biến mất, còn bị xáo trộn và nhiều thứ khác bị hư nữa.
Cô út đang ngồi trên ghế sofa, một tay lau nước mắt, trong khi dượng ngồi ở đầu kia, đầu ông ấy tựa vào ghế, im lặng hút thuốc, cạnh ông ấy là Chu Thị Linh, người em họ với băng bột đang quấn gạc quanh đầu cho ông ấy.
Nhìn thấy vết máu đỏ thấm vào băng gạc, Trương Tiểu Du vội vàng bước tới: “Chú, chú bị thương rồi sao? Có phải lúc nãy có bọn cướp xông vào đánh chú không? Chú đánh nhau với bọn chúng sao? Sao lại nghiêm trọng như này?
Tại sao chú không đi tới bệnh viện đi chứ!”
“Chị ơi, không phải bị cướp đâu a..” Chu Thị Linh nghẹn ngào nói.
“Thế đã xảy ra chuyện gì vậy?” Trương Tiếu Du nhíu mày khó hiếu.