Chương 1184
Thật là nóng tính màt Đến bây giờ cô vẫn không tin được cuộc hôn nhân này là thực, càng không biết phải nói như thế nào với cô và chú của mình, dù gì cuộc hôn nhân của họ.
cũng không giống như của những người bình thường khác.
Hơn nữa, vừa này trong điện thoại, em họ cô Chu Thị Linh cũng có mặt, liệu có phải chạm mặt như thế này nữa không?
Nghĩ một hồi, cô mím môi, bước vào đồn cảnh sát. Thời gian cứ thế trôi đi rồi trời cũng chập tối, cô trở về nhà với cơ thể đây sự mệt mỏi.
Cô và chú của cô đã bình an vô sự ra khỏi đồn cảnh sát với không án phạt.
Bên phía công ty đã rút đơn kiện, nói là có người đã vu oan giá hạ cho chú ấ ngày mai là chú ấy có thể đi làm lại rồi. Người cô vui mừng đến rơi nước mắt, thầm cảm ơn ông trời có mắt. Cô đứng bên cạnh cũng vui mừng đến không nói nên lời.
Sau khi cả gia đình bốn người ăn tối sum họp, cô và cô em họ Chu Thị Linh tiễn cô và chú của mình lên tàu về lại thành phố.
Sau khi tắm xont hôn từ trong túi ra, Tương Tiểu Du lấy giấy thỏa thuận và giấy đăng ký kết ít vào ngăn kéo tủ ở đầu giường.
Nhìn lên tấm ảnh bày trên tủ được chụp đã lâu, màu cũng đã sờn đi, một cặp vợ chồng trẻ ôm một cô bé đang cười trước máy ảnh, bất giác cô vuốt ve tấm ảnh, thầm nói: “Bố mẹ ơi, con đã kết hôn rồi…
Nhớ lại nụ cười của bà nội khi sáng ở bệnh viện, cô nghĩ nếu bố mẹ cô lúc này còn sống, có lẽ họ cũng sẽ rất hạnh phúc.
Cả một ngày dài, cô từ một cô gái độc thân nay đã trở thành một người phụ nữ có gia đình. Trong lòng cô thật sự quá hỗn độn, không một bộ phim truyền hình nào lại có thể miêu tả hết nỗi lòng cô bây giờ. Cô đi tắm rồi, năm dài trên chiếc giường quen thuộc, đầu vừa tựa vào gối đã chìm vào giấc ngủ.
Đang ngủ, cô bỗng nhiên nghe có tiếng gõ cửa khiến cô tỉnh giấc. Cô sững sờ ngồi dậy một lúc lại nghe có tiếng gõ cửa liên tục, cô vội nhấc chăn bước ra khỏi giường, trong bóng tối không tìm được dép nên cô đi chân trần lại cửa.
Không biết đã muộn như vậy rồi, ai lại đến đây tìm cô, phá giấc ngủ của cô.
Trong lòng cô đầy cảnh giác chần chừ từ từ mở cửa.
Khi nhìn rõ người đứng bên ngoài, cơn buồn ngủ của Trương Tiểu Du như biến mất không còn tăm hơi.
“Anh..”
Cô kinh ngạc nhìn anh, nuốt nước bọt rồi tiếp tục hỏi: “Cầm Thú, sao anh biết em ở đây? Anh đến đây có việc gì thế?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!