Chương 971
Lam Ngọc Anh nghe thấy, ánh mắt có vài phần oán giận mà ngẩng đầu lên.
‘Vừa nãy ở dưới tầng hâm nóng sữa, thím Lý cũng đang ở trong phòng bếp làm việc, chuẩn bị bánh bao nóng cho bữa sáng ngày mai, hai người nói chuyện vài câu, thim Lý nhìn cô đột nhiên nói một câu : “Cô Ngọc Anh hình như mập lên tôi!
Sau khi Lam Ngọc Anh nghe thấ) Sự quan tâm của người phụ nữ đối với việc mập lên, mãi mãi không thay đối.
Ngồi trước nhìn chảm châm gương cả nửa ngày, vẫn luôn không chú ý đến, nhưng nhìn kỹ thật sự phát hiện là thịt nhiều lên rồi, mặt cũng có chút tròn rồi, hơn nữa vừa nấy cô đã cân rồi, thực sự là béo lên năm cân, cô thuộc kiểu người ăn mấy cùng không béo, nhưng nếu đã rõ ràng như vậy thì chắc là phải cần chú ý cân nặng hơn rồi tìm nhảy lên một cái Lam Ngọc Anh nhìn mấy khối cơ bụng sắp xếp chỉnh tề trên người anh, bưồn bực mà quay người về phía anh: “Hoàng Trường Minh, dạo gần đây có phải em béo lên rồi không ? Em cảm thấy bản thân hình như đây đà hơn không.”
Hoàng Trường Minh nhíu mày, ánh mắt rơi từ trên mặt cô xuống dưới, dừng ở phía dưới xương quai xanh, đưa tay vuốt vuốt cảm, dụng ý sâu xa mà nói một câu: “Ừm, đúng là đẫy đà lên không ít”
Lam Ngọc Anh nhìn xuống theo ánh mắt của anh, mặt lập tức đỏ ửng lên, hai tay che che kín lại: “… Em không phải nói chỗ đó!”
Môi Hoàng Trường Minh hơi nhếch lên.
Vì Hoàng Trường Minh tối nào cũng ôm cô ngủ, hiển nhiên có thế cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể cô, gần đây thực sự là mập lên một chút, chỗ nào trên cơ thể cũng núng nính lên không ít, việc này đối với anh mà nói, hoàn toàn rất thích thú Hoàng Trường Minh bước nhanh lên phía trước, cúi người ôm lấy người đang buồn rầu ủ rũ soi gương phía trước, không nói thêm gì mà quay lại trên giường.
Lam Ngọc Anh “ừm ” một tiếng, cả người đề tê liệt rồi.
Hoàng Trường Minh đêm nay đặc biệt kiên trì và dịu dàng, cô hoàn toàn mất đi lý trí, chuyển động thuận theo sự nhiệt tình của anh.
Sau khi làm xong, Lam Ngọc Anh bị anh ôm lấy tìm được một tư thể năm sấp tất thoải mái, tạm thời hai người đều không buồn ngủ, Hoàng Trường Minh mở rộng năm ngón tay, xem vào trong làn tóc của cô, sau đó lấy ngón tay cuốn cuốn những sợi tóc.
“Chiều mai anh phải đi Hà Nội công tác”
“Lại công tác hả? Lam Ngọc Anh không khỏi chống cắm suy nghĩ, hỏi tiếp: “Lần này đi mấy ngày ?