Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 903

“Đừng!” Lam Ngọc Anh vẫn là ngăn lại, Hoàng Kiến Phong có thể tự mình đưa canh bổ này đến cho cô thì đã như mặt trời mọc đăng tây rồi, lãng phí tấm lòng này cũng không tốt, hơn nữa những vị thuốc trong này đều rất đắt, đổ đi thì tiếc lầm.

Cô rót ra một bát đầy đưa qua cho anh: “Minh, phần còn lại anh ăn hết đi!”

Cuối cùng, hơn phân nửa cả mèn canh đều bị Hoàng Trường Minh uống vào bụng, còn chưa ăn cơm trưa mà ăn hai người đã nuốt no một bụng nước rồi Lúc Hoàng Trường Minh vặn näp lại đều nhịn được ợ một cái.

Lần này thật đúng là một hạt cẩu kỷ cũng không để lại, Lam Ngọc Anh nhớ đến hành động dặn tài xế đưa canh truyền lời này của Hoàng Kiến Phong, trước mặt lại hiện lên không mặt cổ hủ nghiêm khäc không hay cười nói kia, phụt một tiếng cười lên: “Em đột nhiên cảm thấy bố anh cũng rất đáng yêu đấy!”

Đáng yêu?

Khóe miệng Hoàng Trường Minh co giật, anh lại không cho là như vậy, nhướng mày nói: “Quên mất lúc ông ấy bắt nạt em rồi? Còn có những chuyện xấu xa ông ấy đã làm!”

“Chưa quên!” Lam Ngọc Anh không do dự lác đầu, hơi bĩu môi: “Trước kia ấ u cho em, còn cướp Đậu Đậu khỏi người em, một cái cướp này liền tròn bốn năm!”

“Ừm, cũng rất mang thù đấy!” Hoàng Trường Minh cười.

“Nè’ Lam Ngọc Anh nhỏ giọng gọi ‘Vào đêm, Hoàng Trường Minh cũng giống mỗi đêm đều nằm nghiêng trên giường ôm cô vào lòng, tuy rất chật, nhưng hai người lại thích cảm giác thân mật kề gần nhau thế này.

Lam Ngọc Anh nhẹ nhàng lật người ngâm trần nhà.

“Văn còn đang nghĩ chuyện của mẹ em và chú Lâm?” Sau khi Hoàng Trường Anh nhận ra liền cúi đầu hỏi Lam Ngọc Anh lắc lắc đâu, sau đó lại gật gật đầu, bàn tay đặt trên lồng ngực anh, ngước đầu nhìn anh nói: “Có một chuyện, thật ra em có chút không hiểu được..”

“Nồi ra nghe xem”

Hoàng Trường Minh dùng một tay gối sau đầu, để nửa người cô đặt lên người mình, không để cô chống khuỷu tay, sợ cô mệt “Năm đó mẹ và ch.” Chữ ‘chứ đắng sau của Lam Ngọc Anh cứ kẹt lại trong cổ họng, tuy ngày hôm đó đứng trước mặt bác sĩ chủ trị, cô có thế mở miệng nói câu ‘xin hãy mau chóng sắp xếp phẫu thuật cho ba cháu’, nhưng bây giờ bất cô gọi một tiếng ‘baï thật sự rất khó.

Hơi ngừng lại, cô tiếp tục nói: “Sau khi hai người chia tay, mẹ mang thai em gả vào nhà họ Lam, trước khi làm phẫu thuật ông ấy vẫn luôn không biết, rất có khả năng cả đời này đều không biết được chân tướng! Nhưng nếu như căn cứ: theo suy đoán trước đó của em, hai mẹ con Lê Tuyết Trinh đều biết chuyện này, vậy thì tại sao bà Mai lại có thể biết rằng mẹ em mang thai chứ..”

Sau khi đi thăm Lê Hoài Lâm về trong đầu cô vẫn luôn nghĩ đến chuyện này.

Hoàng Trường Minh nghe vậy liền từ từ chau mày lại.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!