Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 842

Nghĩ tới cảnh bọn họ sốt sắng xông vào bệnh viện, thậm chí trong lúc xếp hàng vào khám, Hoàng Trường Minh còn cố ý xin hai người xếp hàng phía trước đổi số cho để được vào trước. Lại còn cả chuyện ban nãy nữa, bác sĩ đã khẳng định lại rất nhiều lần, nhìn ánh mắt tha thiết mong chờ có con của bọn họ, đúng là ngại chết đi được.

Hoàng Trường Minh nắm tay thành nắm đấm rồi chống trên cằm: “Khụ! Em cũng đừng thất vọng quá, vừa nãy bác sĩ cũng nói rồi, chuyện này không gấp được đâu!”

“Ừm” Lam Ngọc Anh lặng yên liếc nhìn anh. Anh có vẻ còn gấp hơn cô nhỉ?

Lam Ngọc Anh lo anh sẽ buồn, chỉ đành an ủi vài câu: “Thật ra chuyện có thai ấy mà, xác suất thành công phần lớn phụ thuộc vào tỷ lệ sống sót của nòng nọc”

“Em nói gì đấy?” Hoàng Trường Minh nheo nheo mắt.

Lam Ngọc Anh lập tức ngậm miệng.

Ui, hình như cô nói sai mất rồi.

Tuyệt đối không được phép nghi ngờ một số phương diện của đàn ông, có điều để cô hiểu được câu này thì đã muộn rồi.

Lam Ngọc Anh cảm thấy nhiệt độ trong toa xe hơi lạnh đi. Cô cũng không dám chìa tay chính điều hòa mà chỉ im lặng ôm cánh tay, nhưng hơi thở nguy hiểm bên cạnh thì lại như hình với bóng.

Giờ đang là ban ngày, khả năng chơi trò rung xe là bằng không.

Lam Ngọc Anh đang lặng lẽ thở phào thì thấy chiếc

Land Rover đột ngột phanh gấp dừng lại bên lề đường. Cô nhìn ra ngoài, xe dừng lại trước cửa một khách sạn năm sao.

Cô chưa kịp nuốt nước bọt thì Hoàng Trường Minh đã mở cửa xe bên cạnh, tháo dây an toàn, nửa ôm nửa kéo cô xuống xe, sau đó đi thẳng vào sảnh của khách sạn.

Lam Ngọc Anh bối rối, lo lắng hỏi anh: “Ơ, chúng ta đến đây để làm gì?”

“Em nói thử xem?” Hoàng Trường Minh không trả lời mà hỏi ngược lại.

“.” Lam Ngọc Anh rùng mình.

Hoàng Trường Minh ôm cô với mục đích rất rõ ràng. Anh bước thẳng tới quầy lễ tân, lấy chứng minh nhân dân và thẻ ngân hàng ra khỏi ví, ngón tay gõ lên mặt bàn đá cẩm thạch: “Lấy phòng giường lớn!”

“Vâng, xin anh chờ một chút!” Nhân viên vội đáp.

Như thể nhìn ra được sự không kiên nhẫn của anh nên hiệu suất làm việc của nhân viên cực kỳ nhanh, chưa đầy hai phút đã hoàn thành việc đăng ký phòng, sau đó giao giấy tờ chứng nhận và thẻ phòng cho anh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!