Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 837

Lam Ngọc Anh cau mày: “Cô Tuyết Trinh”

Như thể cảm nhận được sự phản kháng của cô, bánh bao nhỏ đang được cô dắt tay bỗng ngẩng đầu lên và mềm mại hô một tiếng: “Cô Ngọc Anh!”

Ngay lập tức, cậu bé đứng trước mặt cô với hai má phồng lên, đôi mắt to đen như quả nho trừng Lê Tuyết Trinh với vẻ đầy phòng bị, như thể đang bảo vệ cô.

Lam Ngọc Anh nhìn thấy cảnh này, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp, không nhịn được mà đưa tay lên xoa đầu cậu bé.

Lê Tuyết Trinh nhìn thấy cảnh hai mẹ con ân cần hiếu thảo như vậy, vẻ mặt trở nên đứng hình mất mấy giây, nhưng dù sao thì cô ta cũng là người giỏi che giấu lòng mình, chẳng mấy chốc đã trở lại với dáng vẻ bình thường, lộ ra hai lúm đồng tiền: “Cô Ngọc Anh, tôi thật sự rất hâm mộ cô!”

“Về điểm gì?” Lam Ngọc Anh hé miệng hỏi.

“Vì cô mà Trường Minh đã từ bỏ giới kinh doanh khi mới chỉ ở độ tuổi này, ngay cả chức vị Tổng giám đốc Hoàng Oanh mà cũng không cần, sức hấp dẫn của cô thật sự rất lớn! Những hành vi như không yêu giang sơn mà chỉ yêu mỹ nhân, có phải cô cũng cảm thấy rất cảm động hay không?” Sau khi nói xong lời cuối cùng, Lê Tuyết Trinh cảm thấy hàm răng của mình sắp bị nghiền nát vì ghen ghét.

Lam Ngọc Anh chỉ nói: “Đó là chuyện của chúng tôi” Bánh bao nhỏ nhìn về hướng thang máy và đột nhiên gọi: “Bố ơi!”

Khi hai người vừa nhìn sang thì thấy bóng dáng cao lớn của Hoàng Trường Minh đang đi thẳng tới đây, nhưng lại không đi về phía hai mẹ con cô, cho dù ở gần như vậy, nhưng ánh mắt của anh cũng không hề dừng lại trên người Lê Tuyết Trinh.

“Trường Minh!” Lê Tuyết Trinh chỉ có thể nhẹ giọng nói một mình.

Đôi mắt tĩnh mịch và sâu thẳm của Hoàng Trường Minh đảo qua, nhưng anh chỉ nói: “Ừ, tôi đã từng chào hỏi Lê Tuyền rồi, lần sau tôi sẽ cho người gửi tài liệu báo cáo đến, cô không cần phải đích thân đến đây đâu.

Sau khi nói xong, anh còn không đợi câu trả lời của cô ta mà trực tiếp củi người, một tay ôm con trai vào lòng, bàn tay còn lại thì nắm lấy tay Lam Ngọc Anh, sau đó đi ra ngoài tòa nhà mà không hề ngoảnh đầu lại.

Lê Tuyết Trinh cắn chặt hàm răng sau, phải cố gắng lắm mới giúp nụ cười trên gương mặt trông tao nhã và không chút ảnh hưởng nào.

Cô ta cứng đờ nhìn theo bóng lưng của bọn họ, không biết bọn họ đang nói cái gì, mà từ xa cô ta vẫn có thể nhìn thấy độ cong trên cánh môi của Hoàng Trường Minh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!