Chương 820
Khi Lê Tuyết Trinh vừa ngồi xuống, những người xung quanh đều tập trung nhìn vào cô ta, cô ta vẫn bình tĩnh không thay đổi sắc mặt, trong lòng lại cảm thấy vui vẻ, đó là lẽ đương nhiên, cô ta đi đến đâu cũng sẽ là tâm điểm của sự chú ý, chỉ có như vậy mới xứng đáng với bản thân cô ta!
Từ khi Hoàng Trường Minh bước vào cửa phòng họp, đôi mắt xinh đẹp của Lê Tuyết Trinh đã sáng bừng lên: “Trường Minh!”
Hoàng Trường Minh nhàn nhạt nhìn cô ta, chỉ lạnh lùng gật đầu chào hỏi, sau đó nói: “Cuộc họp có thể bắt đầu rồi!”
Trong suốt cuộc họp, ánh mắt Lê Tuyết Trinh luôn để trên người anh, chăm chú nhìn anh không chớp mắt, bên trong đôi mắt cô ta luôn ẩn chứa một tình cảm không rõ ràng, chỉ tiếc là Hoàng Trường Minh không hề để ý đến, đôi mắt lạnh lùng thâm sâu của anh chỉ chuyên tâm nhìn về phía màn hình lớn.
Mãi cho đến khi cuộc họp kết thúc, Lê Tuyết Trinh vẫn không hề nhận được ánh mắt đáp trả nào của anh.
Cửa đóng lại, mọi người trong phòng họp đều thu dọn đồ đạc đứng dậy.
Lúc này, Lê Tuyết Trinh cũng không muốn để lỡ quá nhiều thời gian, nhanh chóng đứng dậy đuổi theo bóng dáng cao lớn của anh: “Trường Minh, anh điên rồi sao?”
“Tôi giống bị điên sao?”
Hoàng Trường Minh dừng chân lại, hỏi cô ta.
Lê Tuyết Trinh không dám nhìn thẳng vào mắt anh: “Trường Minh, có phải đầu óc anh không tỉnh táo không? Chẳng lẽ anh thật sự định từ bỏ vị trí tổng giám đốc này? Anh đã giữ cái ghế tổng giám đốc này nhiều năm như vậy, bác Phong cũng muốn giao Hoàng Oanh cho anh, anh không biết sao? Việc này có ý nghĩa gì chứ!”
Lúc trước, Tiêu Thành Vân biến mất bốn năm trời đột nhiên trở về nước, sau đó lại đến nhà cô ta, có điều vẫn chưa nhắc tới chuyện này.
Vừa rồi ở trong cuộc họp, có người chủ động nhắc tới chuyện này, cô ta mới biết được anh lại đưa ra quyết định táo bạo như vậy.
“Ừ” Hoàng Trường Minh chỉ đáp lại một chữ duy nhất.
Lê Tuyết Trinh thấy vậy, không khỏi nhẹ nhàng khuyên nhủ anh: “Trường Minh, em biết anh chỉ là nhất thời xúc động thôi, em..
“Tổng giám đốc Minh, cô Ngọc Anh tới, đang chờ anh ở phòng làm việc.
Lúc này, Phan Duy đột nhiên đi tới, cất giọng cắt ngang câu nói của Lê Tuyết Trinh.
Hoàng Trường Minh nghe vậy vội nói: “Xin lỗi, tôi còn có việc phải đi trước!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!