Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 705

Từ trong phòng giám đốc đi ra, Lam Ngọc Anh sau khi đóng cửa lại, nhìn về phía pha cà phê, hít một hơi thật sâu rồi mới đi qua đó.

Trong khu pha cà phê có vài nữ nhân viên ở đó, vừa hay, có vài nhân viên vừa này nói xấu ở ngoài cửa. Lam Ngọc Anh sau khi đi vào, liền cảm thấy mọi ánh nhìn đều hướng về phía mình.

Cô ấy nhìn thẳng đi về phía máy pha cà phê, sau khi tìm thấy giấy lọc liền cúi đầu xay cà phê, giống như trong dự liêu của cô ấy, không lâu sau, sau lưng lại có tiếng xì xèo bàn tán, tuy rằng âm thanh rất nhỏ, nhưng dẫu sao ở cùng trong một không gian, vẫn có thể nghe được loáng thoáng.

“Tôi vừa nhìn thấy hôn thê của giám đốc Hoàng rời khỏi đó!”

“Không trách được, hoàng hậu vừa mới đi, cô ta đi phía sau lẻn vào trong phòng làm việc của giám đốc, hiện tại lại chạy đến đây pha cà phê cho anh ấy! Xem ra, tiểu tam bây giờ thật sự có chút tài năng, không phục không được!”

“Ngưỡng mộ thì có ích gì chứ!, chẳng phải chỉ là tiểu tam thôi sao, chẳng muốn thấy chút nào.

Lam Ngọc Anh bóp giấy lọc ở trong tay, cảm thấy sống lưng ngày càng cứng đờ,

Theo những tiếng xì xào đó, cô ấy không khỏi càng cúi sâu xuống, chỉ là thật nhanh, cô ấy lại cảm thấy bản thân hà tất phải để tâm những suy nghĩ của người khác, miệng là của người ta, muốn nói gì thì nói, cô ấy cũng chẳng cần phải vì những lời nói của người lạ mà chịu ảnh hưởng.

Nghĩ như vậy, cơ thể và tâm trạng Lam Ngọc Anh cũng dễ chịu hơn nhiều, chuyên tâm pha cà phê hơn.

Theo sự chuyển động của máy pha, mùi thơm cà phê dần dần tản ra khắp nơi.

Lam Ngọc Anh lúc cho đường mạch nha vào bên trong, phía sau vang lên bước chân vững vàng cũng rất quen thuộc.

“Giám đốc Hoàng!”

Người trong khu pha cà phê, đồng loạn hô lên.

Lam Ngọc Anh kinh ngạc quay người lại, bất ngờ không thôi: “Ô, không phải anh đang phê chuẩn giấy tờ sao, anh vào đây làm gì?” Hoàng Trường Minh không trả lời cô ấy, nhưng đưa tay về phía cô ấy, liền lấy cốc cà phê cô ấy đang cầm trên tay đưa lên miệng, thử một ngụm nhỏ, lông mày hơi giương lên, giống như đang khen ngợi mùi vị cà phê.

“Không tồi, mùi vị vẫn giống lúc trước.

Lam Ngọc Anh muốn hỏi, sau bốn năm lẽ nào anh vẫn nhỏ?

Chỉ là ngập ngừng trong lòng, đột nhiên nhớ đến mì liền có thể chắc chắn anh ấy luôn nhớ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!