Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 619

Bên cạnh cửa sổ bổng nhiên có người bước đến, là một cô y tá mặc đồng phục mà xanh lá cây.

Lam Ngọc Anh chỉ nhớ là tối hôm qua cô nghe điện thoại của Hoắc Trường Minh, sau đó đi xuống lầu, rồi hai người nhắc đến đứa be kia một lần nữa, dưới cơn mưa cô không kìm chế lòng mình được, sau đó cơ thể dường như bị rút hết sức lực, rồi dần dần mất đi ý thức…….

Nhìn quanh một vòng, chắc đây là phòng viện. Cô y tá cho rằng tôi đang tìm ai đó, cười ha ha nói rằng, “Chồng cô đi mua đồ ăn sáng cho cô rồi!”

“Chồng tôi?” Lam Ngọc Anh ngơ ngẩn.

“Thì là ngài Hoắc đấy!” Cô y tá vẫn cười đùa, chỉ vào chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, “Suốt tối anh ấy luôn ngồi đó trông chừng cô đấy, mới sáng sớm có đi ra ngoài, nói là đi mua bữa sáng cho cô, để khi cô tỉnh lại có thứ để lót bụng!”

Đây đã là lần thứ hai rồi, bị người khác hiểu lầm cô là vợ của Hoắc Trường Minh.

Lần trước cũng vậy, nhưng lúc đó có Đậu Đậu ở bên, lại còn bị người khác hiểu nhầm thành một nhà ba người, còn bây giờ chỉ có hai người họ, mà vẫn bị hiểu lầm là vợ chồng.………

Lam Ngọc Anh há to miệng, vừa định giải thích, cửa phòng bệnh bỗng nhiên bị mở ra, có người vào “Đấy, về rồi đấy thôi!” Cô y tả lập tức cười vui vẻ.

Hoắc Trường Minh với dáng người cao lớn bước vào phòng bệnh, bộ Âu phục được cắt may tỉ mỉ trên người, vì dầm mưa mà bây giờ nhăn nhúm nhỏ, trong tay xách vài bịch ni lông, hơi nóng len lỏi từ mấy khe hở trong bịch bốc ra ngoài.

Thấy cô mở to mắt nhìn mình, anh bước nhanh hơn nói với cô, “Em tỉnh rồi à?”

“Ừm…… Lam Ngọc Anh lên tiếng.

Hoắc Trường Minh đặt bữa sáng lên bàn, sau đó vươn tay ra, mu bàn tay áp lên trán cô, sau đó lại áp lên trán mình.

Lam Ngọc Anh không kịp phản ứng, ánh mắt nhìn có chút ngốc, chờ đến khi anh rụt tay lại, trên trán dường như nổi lên mấy cục mụn.

Trong tầm mắt cô, cô thấy cô y tá đang rời đi nhưng quay đầu lại nhìn cô cười mờ ám.

Lam Ngọc Anh xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu cho được, cô thở dài nhìn cánh cửa đã đóng lại, sau đó nhìn sang Hoắc Trường Minh đang mở bịch lấy thức ăn ra, “ẶC, cảm ơn anh đưa tôi đến bệnh viện.………

Sau khi tỉnh lại, cô liền biết chắc chắn người đưa cô đến bệnh viện là anh.

“Ăn sáng trước đã.” Hoắc Trường Minh không trả lời câu nói khách sao của cô, chỉ nói, “Lúc bệnh phải mau bồi bổ cơ thể, như vậy mới nhanh hết bệnh được.

“Ừm…… Lam Ngọc Anh gật đầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!