Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 614

Lúc chạy tới cửa đại sảnh, liền nhìn thấy chiếc Land Rover đang đậu ngoài sân, cần gạt nước đẳng trước và đẳng sau đều đang hoạt động, nước mưa như xối xả lên chiếc xe.

Lam Ngọc Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời đen nghịt, che áo lên đầu, sau đó nhanh chân chạy tới mở cửa xe.

Vừa ngồi vào xe, ngoại trừ bên ngoài có mùi hơi đất khi trời mưa, còn bên trong thì mùi rượu với thuốc lá nồng nặc hòa quyện vào nhau.

Mùi rượu…….

Lam Ngọc Anh không khỏi nhíu mày.

Hoắc Trường Minh đang dựa vào tay lái hút thuốc, nghe thấy động tĩnh thì quay đầu lại, thấy tóc cô bị nước mưa làm ước bết lại, nhíu mày, “Sao không che ô?”

“Anh uống rượu?”

Tiếng nói của hai người đồng thanh vang lên.

Lam Ngọc Anh nhíu mày, nhìn thấy trong mắt anh hàn rất nhiều tia máu, hơi thở anh phải ra cũng là lúc mùi rượu tản ra nồng nặc, nhiên đây cũng đủ xác định anh đã uống rất nhiều rượu, cô nhìn xuống ổ cắm chìa khóa, thấy chìa khóa xe vẫn đang cắm vào đó, cô nóng vội nói, “Hoắc Trường Minh, anh chán sống rồi à? Đã uống rượu sao còn tự lái xe, lỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao!”

Uống rượu mà còn lái xe thực sự quá nguy hiểm, cho dù không xảy ra chuyện gì đi nữa, chẳng lẽ anh không sợ bị cảnh sát hỏi thăm sao.………

Hoắc Trường Minh cũng đâu phải tự lái xe đến đây, sau khi kết thúc buổi xã giao, anh gọi điện thoại cho tài xế đến, tài xế chờ anh đến đây xong thì để anh lại, còn anh ta tự đi về.

Ánh mắt anh dừng lại trên trán cô, nơi thể hiện rõ ràng rất cô có đang lo lắng hay không, “Lam Ngọc Anh, em đang lo lắng cho tôi đấy à?”

“Tôi không.…….. Lam Ngọc Anh phủ nhận, tự giải thích cho mình, “Cho dù có là ai đi nữa, tôi vẫn sẽ nói một câu, đã uống rượu thì không lái xe, cũng là vì chính mình, và cũng là vì mọi người.

“Ha ha.” Hoắc Trường Minh cười tự giễu.

Tiếp đó anh không nói thêm gì nữa, liên tục hút thuốc, cửa sổ xe mở hờ, cứ mỗi lần anh lấy tay che miệng vì những lần sặc thuốc, đều sẽ có những giọt nước mưa vô tình đọng lại trên mu bàn tay anh, dường như nước mưa cũng đang đồng cảm với sự cô đơn trong lòng anh.

Ngoại trừ nước mưa, còn có hơi lạnh, đều đang an ủi trái tim băng giá nơi ngực anh.

Lam Ngọc Anh run lên vì lạnh, cảm giác như hơi lạnh bao trọn khắp người cô, đến cả ngón tay đã co quắp lại cũng không tha, cô nhíu mày hỏi, “Hoắc Trường Minh, anh đi thẳng vào vấn đề đi, nếu không có chuyện gì thì tôi đi “Em muốn đi gấp như vậy sao?” Hoắc Trường Minh đột nhiên quát khẽ.

“…..” Lam Ngọc Anh.

“Canada tốt đến mức nào, lại khiến em một mực muốn quay về?” Hoắc Trường Minh chập tắt lửa điều thuốc trong tay, đôi mắt có phần tịch mịch bao trọn lấy cô, giọng nói hậm hực, “Hỏi em đấy, sao không trả lời!”

Lam Ngọc Anh bấy giờ mới hiểu ra câu hỏi của anh là gì, hai tay cuộn chặt vào nhau, thấp giọng nói, “Tôi đặt vé máy báy rồi.”

“Bùm!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!