Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 546

Năm đó, sau khi sinh ra một cái thai chết, cô vẫn không thể tỉnh táo lại được, phải đi khám bác sĩ tâm lý trong thời gian rất dài. Cũng vì điều này nên hai người mới quan hệ mật thiết, sau này trở thành bạn bè thân thiết với nhau.

“Vậy là tốt rồi.” Diệp Tấn thả lỏng chân mày, gật đầu nói: “Biết cậu về nước, tớ sợ cậu thấy cảnh xưa lại buồn nên còn lo lắng cho tình trạng của cậu. Bây giờ xem ra trạng thái của cậu rất tốt.”

Lam Ngọc Anh nở nụ cười khiến anh đỡ lo lắng hơn nhiều.

Lúc nhân viên phục vụ cầm thực đơn đến bàn họ, điện thoại của Lam Ngọc Anh lại reo lên. Cô lấy điện thoại ra thì thấy cái tên “Hoàng Trường Minh” xuất hiện trên màn hình di động.

Ngón tay cô co giật, lưỡng lự một lát, cuối cùng vẫn không nghe máy.

Diệp Tấn vẫn mỉm cười như trước. Anh vẫn rất lịch thiệp, chưa bao giờ chủ động hỏi thăm chuyện gì khác, chỉ cúi đầu xem thực đơn.

Lam Ngọc Anh tắt âm điện thoại, mãi đến khi màn hình đã tối, cô đang định bỏ điện thoại vào túi xách thì nó lại sáng lên, chẳng qua lần này không phải là Hoàng Trường Minh gọi mà là Hoàng Thanh Thảo. Cô nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi vẫn nghe máy: “A lô, cô ạ.

“Cải Trắng, cháu đang ở nhà hả? Cô qua đó tìm cháu nhé?” Giọng nói hào hứng của Hoàng Thanh Thảo vang lên.

“Không ạ, cháu đang ở bên ngoài. Lam Ngọc Anh trả lời.

“Thật trùng hợp, cháu có muốn ăn cơm với cô không?” Hoàng Thanh Thảo hỏi tiếp.

“Không được đâu ạ.” Lam Ngọc Anh nhìn người đối diện, giải thích: “Cháu có hẹn với bạn bè, bây giờ bạn châu đang ăn cơm rồi “Cháu ăn ở đâu?” Hoàng Thanh Thảo thuận miệng hỏi. Lam Ngọc Anh thành thật đáp: “Ở đối diện quán cơm tây mà lần trước chúng ta ăn..

Nghe vậy, Hoàng Thanh Thảo không hỏi thêm gì nữa: “Cô biết rồi, cháu ăn đi!” Đến khi Lam Ngọc Anh cúp điện thoại, Diệp Tấn mới cười nói: “Tớ mới gọi hai món đặc sắc nhất trong nhà hàng này. Trước kia cậu từng sống ở đây nhiều năm, cậu phải đề cử cho tớ mới được!”

“Ừ, để tớ xem thử.” Lam Ngọc Anh gật đầu rồi cầm thực đơn, cũng gọi thêm hai món.

Cô khép thực đơn, Diệp Tấn rót một ly nước trà cho cô. Khác với vẻ nghiêm túc vừa rồi, lúc này anh cười trêu cô: “Tớ thường xuyên nghe cậu nhắc đến Sài Gòn, lúc nào cũng lải nhải đồ ăn quê nhà ngon biết mấy. Bữa cơm hôm nay cậu nhất định phải khao tớ đấy nhé!”

“Không thành vấn đề!” Lam Ngọc Anh bật cười.

“Sao cậu vẫn luôn nhìn tớ?” Thấy cô nhìn mình, Diệp Tấn hỏi.

Lam Ngọc Anh giải thích: “Tớ cũng có một người bạn là bác sĩ ở trong nước, hình như các cậu đều giống nhau thì phải, lúc khoác áo blouse trắng hoặc là lúc nói về bệnh tình thì cứ như biến thành một người hoàn toàn khác ấy, như thể có quầng sáng trên người.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!