Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 507

Trương Tiểu Du không chút sợ hãi, cứng cổ: “Tôi cũng nói rồi, chuyện này liên quan gì đến anh? Chẳng lẽ anh cho rằng tôi sẽ mãi treo cổ trên một thân cây sao? Tôi không ngốc như vậy đâu. Tôi không ngại nói rõ cho anh biết, ngày mai tôi sẽ đi xem mắt, ngày mốt cũng đi

Nói xong thì cô ấy quay người muốn đi vào trong. Trần Phong Sinh nhanh chân bước lên phía trước, túm lấy tay cô ấy kéo lại: “Em nói lại lần nữa xem.”

“Anh thả tay tôi ra” Trương Tiểu Du nghiến răng nghiến lợi.

“Trương Tiểu Du, em dám.

Bên trong áo khoác của Trần Phong Sinh lộ ra chiếc cổ tròn xanh của quần áo phẫu thuật, chắc là anh vừa mới ra khỏi phòng phẫu thuật. Nhưng lúc này không giống khi ở bệnh viện, bây giờ dáng vẻ anh âm trầm đáng sợ, trong cặp mắt hoa đào đều là lửa giận: “Em lại dám đi xem mắt với người khác. Anh cũng nói rõ cho em biết, anh không cho phép.

Bồng nhiên Trương Tiểu Du hét to: “Trần Phong Sinh, chúng ta ly hôn rồi.

Những lời này giống như gai đâm vào lòng.

Trong nháy mắt khuôn mặt Trần Phong Sinh trở nên cứng đờ, sau đó nứt ra. Hai người cứ thế giằng co với nhau, Lam Ngọc Anh làm người đứng xem, nhìn thấy mu bàn tay Trần Phong

Sinh nổi lên đầy gần, sức lực vô cùng mãnh liệt, giống như một giây sau có thể bẻ gãy cánh tay Trương Tiểu Du.

“Này, bác sĩ Sinh, Cá Nhỏ, hai người bình tĩnh nói chuyện

Cô bước lên phía trước, muốn làm dịu bầu không khí của hai người kia: “Hay là bác sĩ Sinh ngồi xuống trước đã?”

Trần Phong Sinh im lặng một lát mới buông tay.

“Không được.”

Vừa nói xong hai chữ này anh ấy liền quay lưng rời đi, cũng không đi thang máy mà trực tiếp đi về phía thang bộ Lam Ngọc Anh lo lắng nhìn về phía Trương Tiểu Du, giật mình nhận ra mắt cô ấy đỏ bừng.

Trương Tiểu Du cúi đầu xuống “Ngọc Anh, tớ không sao đâu, tớ đi vệ sinh đây.

Sau khi cửa phòng tắm đóng lại thì bên trong truyền ra tiếng nước chảy.

Ngày hôm sau, trong trung tâm thương mại náo nhiệt.

Lam Ngọc Anh và Trương Tiểu Du ra khỏi lối vào tàu điện ngầm, đi bộ đến trung tâm thương mại đối diện. Bọn họ định đi siêu thị mua một số đồ dùng hàng ngày và nguyên liệu nấu ăn.

Trong lúc chờ đèn đỏ, chẳng hiểu sao Trương Tiểu Du bỗng nhiên bùi ngùi nói: “Ngọc Anh, cậu tốt hơn tớ nhiều lắm. Ít ra lúc cậu và tổng giám đốc Minh chia tay, cậu vẫn là người độc thân, còn tớ và tên cầm thú kia tách ra lại trở thành người phụ nữ đã ly hôn. Cậu không biết chị đại trong đài chúng tớ đâu, giới thiệu cho tớ toàn là người đã từng ly hôn, lại còn lớn tuổi nữa chứ. Không công bằng, thật không công bằng mà “Này…

Lam Ngọc Anh do dự hỏi: “Cá Nhỏ à, cậu vẫn tiếp tục đi xem mắt à?”

“Tất nhiên phải đi chứ.

Trương Tiểu Du nghe thấy thế thì hừ một tiếng: “Làm người phải có xương sống. Tên cầm thú kia càng không cho phép thì tớ càng muốn làm.”

Lam Ngọc Anh còn muốn thuyết phục tiếp nhưng thấy dáng vẻ kiên quyết của cô ấy nên đành thôi.

Nhưng nhớ đến dáng vẻ vô cùng tức giận của Trần Phong Sinh, cô lại cảm thấy mọi chuyện sẽ không thuận lợi như thế.

Sau đó hai người đi qua đường vào trung tâm thương mại ở đối diện. Khi đến trước thang cuốn thì đột nhiên Trương Tiểu Du kéo tay cô, chỉ vào một chỗ: “Ngọc Anh, cậu nhìn xem kia có phải là cậu chủ nhỏ nhà họ Hoàng không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!