Chương 483
Khi đang do dự không biết có nên cự tuyệt để cậu ở bên ngoài hay không, bánh bao nhỏ đã đi vào trong, nhanh chóng lấy một đôi dép từ tủ giày đặt xuống đất, sau đó gọi cô: “Ngọc Anh,
Đối mặt với đôi mắt to tròn đó, cô thở dài, đóng cửa rồi ngồi xổm xuống.
Cởi đôi giày thể thao nhỏ ra khỏi chân cậu, xô dép vào.
Sau khi thấy cô thực hiện xong những động tác ấy mặt bánh bao nhỏ đỏ bừng, rồi đưa bàn tay bé nhỏ ra cho
Lam Ngọc Anh nghe thấy tiếng thở dài từ trong đầy lòng mình, bất đắc dĩ đi đến năm lấy bàn tay bé nhỏ mềm mại kia, đi vào trong phòng khách.
Trương Tiểu Du cầm chăn từ ngoài ban công vào, sau khi nhìn thấy thì kinh ngạc: “A, sao cậu chủ nhỏ này lại chạy đến đây rồi?”
Lam Ngọc Anh giang tay, biểu thị mình cũng không biết.
Ngồi trên ghế sô pha, bánh bao nhỏ tự động leo lên ngồi cạnh cô, áp gương mặt và đôi tay nhỏ nhắn vào cô.
Lam Ngọc Anh ôm bánh bao nhỏ vào lòng, mặt đối mặt, suy nghĩ nhiều lần, giọng điệu đấu tranh nói: “Đậu Đậu, cháu không thể lúc nào cũng đến tìm cô, hoặc là chạy đến đây mãi như thế này được
Bánh bao nhỏ nghe xong, mặt nhỏ gục xuống, biểu tình như muốn khóc. “Bảo bảo làm gì sai sao?”
Không phải cậu bé làm sai, mà là ba cậu bé.
Đối diện với ánh mắt đáng thương của bánh bao nhỏ, tim Lam Ngọc Anh khẽ thắt lại. Nửa đêm qua cô không ngủ được vì những lời nói của Hoàng Trường Minh, cô không muốn anh nghĩ rằng cô lợi dụng con trai anh để tiếp cận anh.
Trương Tiểu Du đi từ phòng ngủ ra, thấy cô còn đang vướng mắc và bất lực, liền ngồi xuống: “Cô nói này cậu chủ nhỏ nhà họ Hoàng, sao cháu cứ quấy rầy cô Ngọc Anh vậy? Mẹ cháu đầu, sao không ở bên cháu?” “Thật sự tớ vẫn luôn rất tò mò.
Trương Tiểu Du tiếp tục nói nhỏ: “Theo như tớ biết, Lê Tuyết Trinh không hề sinh con, cho nên mẹ của nó không thể nào là cô ta. Hơn nữa, nếu như là cô ta sinh, không phải có ta và tổng giám đốc Minh nên sớm kết hôn rồi sao? Cho nên, rốt cuộc mẹ của cậu chủ nhỏ này là ai đây?” Lam Ngọc Anh nghe vậy, cũng nhìn về phía bánh bao nhỏ, chỉ thấy cậu đang mím môi.
Cô cùng cho rằng chuyện này không hề liên quan đến Lê Tuyết Trinh, cho dù nhìn như thế nào, cũng không thấy có nét nào giống nhau. Không biết vì sao, cô luôn chắc chắn điều này, không phải là cô không tò mò, chỉ là không cần phải biết mẹ cậu là ai, tình một đêm cũng được, hay là người tình bên ngoài. Dù sao cũng đều là con của Hoàng Trường Minh.
Hoàng Trường Minh có con trai, là chuyện không thể chối cãi. Bánh bao nhỏ đột nhiên bò xuống sô pha, chạy đến cửa sổ.
Ở đây không giống với cửa sổ sát sàn của biệt thự, thân hình bé nhỏ của cậu chỉ có thể hướng mặt vào tường, tựa đầu vào đó, giống như một cây mạ nhỏ. “Đậu Đậu?”
Lam Ngọc Anh đứng dậy đi qua.
Nhìn thấy bánh bao nhỏ chỉ để lại một tấm lưng, cô lo lắng lại gần: “Đậu Đậu, cháu sao vậy?”
Vẫn không trả lời, Lam Ngọc Anh chỉ đành phải ôm lấy bờ vai nhỏ của cậu, kiên nhẫn hỏi.
Một lúc lâu sau, bánh bao nhỏ liếc nhìn cô một cái, rồi lại cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: “Bảo bảo không có mẹ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!