Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1156

Khi khởi động xe, Trần Văn Sáng tiện mồm hỏi: “Làm sao thế, ngày nay trị an bên đó lại kém như vậy à?”

Trần Phong Sinh nghe anh nói, đôi mắt đào hoa híp lại: “Không, chỉ là ngoài ý muốn thôi”

Buổi sáng sau khi tỉnh lại, trên giường lớn chỉ còn lại mình anh, cô gái đã cùng anh triền miên cả tối qua sớm đã bỏ trốn, mọi thứ loạn cả lên, ví tiền của anh thì nối lềnh phềnh trên mặt nước trong bồn cầu.

Chút ít tiền mặt rơi ra còn đỡ, toàn bộ thẻ ngân hàng và giấy chứng nhận của anh đều bị xả nước trôi đi hết, chỉ còn lại cái ví trống không.

Đây là lý do vì sao anh phải điều động binh lực gọi điện thoại cho anh hai của mình, để anh hai giúp anh chứng minh thân phận để còn quay về.

Trần Văn Sáng trong lúc rẽ chuyển hướng, ánh mắt đã quét nhanh qua cổ áo của anh, từ cổ đến xương quai xanh của anh, ẩn hiện có vết xước mờ màu đỏ, xem ra chính là của phụ nữ lưu lại.

Nhướng nhướng mày, Trần Văn Sáng nói đầy ẩn ý: *Ö xem ra chuyến đi đến Kiên An lần này của cậu Sinh, không chỉ là sự cố ngoài ý muốn nhỉ”

“Trần Phong Sinh nghe xong, thuận tay đưa lên sở sờ cổ mình Không chỉ ở trên cổ, lúc tâm anh nhìn thấy đăng sau lưng cũng đầy về cào, không đau, nhưng lại ngứa ngáy. Nghĩ lại cảm giác chấn động sâu thẩm trong tâm hồn tối qua, miệng anh liền cảm thấy có chút khô khốc, phần dưới chật căng.

‘Yết hầu lên xuống, Trần Phong Sinh đưa tay vào trong túi áo khoác ngo.

lấy ra từ trong đó một sợi dây chuyền, là sợi dây anh nhặt được trên thảm lông vào sáng nay trong lúc tìm ví tiền, chắc là của cô ấy đánh rơi Kiểu dáng của sợi dây chuyền rất đơn giản, chất liệu bằng bạc, không có điểm gì lạ mắt, mặt dây chuyền bên dưới là một con cá nhỏ được làm thủ công.

Khi Trần Phong Sinh đưa ngón tay thon dài của anh chạm vào, con cá nhỏ liền đung đưa trên đầu ngón tay anh.

‘Sau khi trở về Sài Gòn ở nhà ủ rũ suốt ba ngày thì kỳ hạn kết thúc công tác đã đến, cô ấy vẫn phải đối mặt với nó.

Trương Tiểu Du lên tàu điện ngâm đi làm từ sớm, chen chúc xô đẩy thoát ra khỏi đám đông chạy đến tòa cao ốc, trong lúc đi tay cô ấy vô thức sở lên cổ nhưng ở đó lại trống trơn hoàn toàn, khác với thường ngày có thể chạm vào một con cá nhỏ.

Sợi dây truyền từ trước đến nay chưa từng rời khỏi người bỗng nhiên không cánh mà bay.

Lúc sáng nay cô ấy thay quần áo thì phát hiện ra được việc này nhưng có lục tung khắp nơi trong nhà cũng không tìm thấy.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!