Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1144

Tất cả chỉ là hiểu lầm. Người bên dưới làm việc có sai sót mong cậu Sinh bỏ qua cho!”

Có thể nhiều người không biết chuyên gia tim mạch nối tiếng là Trần Phong Sinh, nhưng ở Sài Gòn này rất ít người không biết cậu Sinh.

“Tôi có thể đi được chưa?” Trần Phong Sinh thản nhiên hỏi.

“Đương nhiên, đương nhiên có thể!” Phó cục trưởng gật đầu liên tục, gần như muốn trực tiếp tiễn anh ra ngoài.

Trần Phong Sinh hừ lạnh một tiếng, đứng dậy từ ghế salon rời đi.

‘Sau khi ra khỏi cống đôn cảnh sát, một chiếc LandRover màu trắng tình cờ dừng lại bên đường, anh ta trực tiếp đút hai tay vào túi quần, mở cửa rồi ngồi vào trong, cầm điếu thuốc do người bên cạnh đưa, trực tiếp châm lửa rồi ngậm vào, mùi thuốc lá nồng nặc tỏa ra khắp không gian.

“Có chuyện gì xảy ra thế?”

Trần Phong Sinh lập tức nghiến răng khi nghe được lời này: “Đừng nhắc tới chuyện đó nữa, đêm nay đúng thật xui xẻo!

Giọng nam trâm ốn bên cạnh nở nụ cười, không chút lưu tình châm chọc: “Cậu Sinh phong lưu cũng có ngày gặp phải chuyện như vậy, đúng thật là thú vị!”

“Trường Minh, anh có còn là anh em của tôi hay không?” Trần Phong Sinh lườm nguýt một cái Hoàng Trường Minh dấu môi, nói một câu rất đáng mặt anh em: “Có cần tôi giúp gì không?”

“Không cần, chuyện nhỏ thôi!” Trần Phong Sinh lười biếng lắc đâu, khói trắng bốc lên, đôi mắt hoa đào quay đầu liếc ra ngoài cửa số xe hơi nheo lại, cầm nửa điếu thuốc trong tay hung ác ném ra ngoài.

Cửa cabin đóng lại, Trương Tiểu Du thắt dây an toàn, lấy điện thoại di động từ trong ví ra.

Mỗi khi đi công tác, cô đều có thói quen gọi điện cho bạn trai Ngô Huỳnh Đông bất kể khoảng cách.

Nhiệm vụ lần này của cô là đến phía Nam để phỏng vấn tại chỗ, vì chỗ đi xa, phỏng vấn khó khăn, tiền ăn, ở và phương tiện đi lại đều hạn chế, hầu như không ai muốn đi nên phần công việc này liền rơi vào đầu cô, bởi hiện tại cô mới chỉ là thực tập sinh.

Điện thoại gọi đi gọi lại nhiều lần nhưng không có ai trả lời.

Trương Tiểu Du nghĩ trong lòng, có lẽ là do chênh lệch múi giờ, giờ này chắc hẳn Ngô Huỳnh Đông vẫn đang ngủ.

Một tiếp viên hàng không đi tới vỗ vai cô cười nói: “Xin lỗi tiểu thư, hiện tại máy bay sắp cất cánh, mong cô hãy tắt máy điện thoại phối hợp với quy định của chúng tôi. Cảm ơn!”

“Tôi biết rồi!’ Trương Tiểu Du vội vàng nói.

Máy bay rất nhanh bắt đầu chuyển bánh, cô liền nhằm mắt lại dưỡng thần.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!