Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1088

Nguyễn Phong đã kết hôn nên có thể bỏ qua, Lê Văn Nam thì vẫn luôn ở Sài ‘Gòn, không thể không mời, về phần Diệp Tấn kia, tuy rắng anh ta chưa từng thật sự biếu hiện điều gì quá đáng trước mặt hai người, nhưng những gì giấu trong suy nghĩ của kiểu người như thế mới khiến người ta khiếp sợ nhất. Nói gì đi nữa, trong lòng Hoàng Trường Minh không hề tha thiết chuyện mời người đó đến hôn lễ.

“Đúng rồi!” Vẻ mặt của Lam Ngọc Anh kiên định, gật đầu.

Cô còn kiên nhẫn giải thích cho anh nghe: “Em và Diệp Tấn đã hứa với nhau rồi, đến lúc em kết hôn, anh ấy nhất định sẽ giành thời gian đến tham dự hôn lễ!”

‘Vẻ mặt của Hoàng Trường Minh vẫn khó ở như vậy, anh nhìn chảm chăm vào đống thiệp mời Lam Ngọc Anh có chút mệt mỏi, nhanh chóng đưa tay che đi cái ngáp thật lớn “Mệt rồi sao?”

Cô gật đầu, từ lúc mang thai, so với bình thường cô vô cùng thèm ngủ, vừa mới ngồi chăm chú một lúc mà đã muốn chợp mắt rồi, lúc mi mắt đã trở nên nặng tru, cô bất đắc dĩ đặt bút xuống: “Em hơi mệt một chút, ông xã, để mai tính tiếp đi, chúng ta về phòng đi ngủ trước nhé!”

“Ừm” Hoàng Trường Minh gật đầu, hai tay vươn ra đỡ cô dậy khỏi ghế.

Lam Ngọc Anh vịn lấy bản tay to lớn của anh, ngước mắt lên cười ngọt ngào, Cô vừa dụi mắt vừa đi về phía cửa, không hề để ý tới Hoàng Trường Minh đang đi theo sau, ở khuất phía sau lưng cô đem mấy cái thiệp mời thẳng tay hất vào trong thùng rác.

Sau khi trở về phòng, Lam Ngọc Anh bước vào phòng tắm, kì cọ qua người.

Lúc cô đi ra thì cũng vừa lúc chuông điện thoại chợt vang lên, cô bước tới định nhấc máy, trên màn hình hiện ra một dãy số xa lạ, điện thoại đã được kết nối nhưng không nghe thấy ai nói gì.

Cô nghỉ hoặc nhìn màn hình một lần nữa, rõ ràng là đang ở trong cuộc gọi đó, hơn nữa còn có thể loáng thoáng nghe thấy được tiếng thở của người bên đầu dây.

Song vẫn không ai lên tiếng trả lời lại cô, Lam Ngọc Anh nhíu mày cúp điện thoại Đưa tay lên vén mái tóc còn dính một tầng hơi nước, tiếng chuông điện thoại lại vang lên.

Người gọi tới vẫn là dấy số xa lạ lúc nấy, bắt máy xong vẫn không có ai trả lời, Lam Ngọc Anh có chứt bực bội hỏi người đó: “Tại sao lại không nói gì? Nếu vẫn không nói gì thì tôi cúp máy đây!”

“Sau khi cô bưồn bực cúp máy lần nữa thì nghe thấy tiếng bước chân của Hoàng Trường Minh đi tới, vừa nãy anh đang giúp cô trải chăn bông, “Làm sao vậy?”

Lam Ngọc Anh lắc đầu, chỉ vào điện thoại di động: “Em không biết… Có người gọi điện thoại đến nhưng lại chẳng nói gì!”

Hoàng Trường Minh nhíu mi, cầm lên xem xét thử, không ngờ tới điện thoại lân nữa rung lên trên tay của anh, giống như đang cố ý làm cho chủ nhân của chiếc điện thoại không được yên ốn, anh nhấc máy, trầm giọng nghe máy: “Alo?

Tìm ai”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!