Chương 1080
Lam Ngọc Anh đỏ mặt nhảm mắt lại, cảm giác được đầu lưỡi ấm áp của anh “Me ơi, vì sao mẹ lại che mắt con đi Bên cạnh có một cô bé vừa nhảy từ trên xe xuống, giọng nói trẻ con ngọt ngào truyền đến.
Lam Ngọc Anh lập tức cứng đờ, vội vàng đẩy Hoàng Trường Minh ra.
Tâm trạng đăng ký kết hôn xong quá mức phấn khích, vậy mà bỗng nhiên liều lĩnh, suýt nữa quên mất hai người đang ở cửa chính ủy ban người đến người đi, điều này không cẩn thận sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho đóa hoa tổ quốc.
Người mẹ kia lúng túng cười, cũng không biết trả lời như thế nào, cô bé được thả ra lại lắc hai bím tóc, nghiêng đầu hỏi: “Mẹ ơi, vừa rồi hai cô chú kia đang hôn môi, có phải bọn họ đang yêu đương không?”
Mặc dù Hoàng Trường Minh không ngại thể hiện tình cảm, nhưng bị trẻ con nhìn thấy cũng vẫn không được tự nhiên.
Anh nám tay cô chuẩn bị đi lấy xe, nhưng nghe thấy cô bé nói vậy, lập tức liền dừng bước, quay người vô cùng nghiêm túc uốn nân: “Cô ấy là vợ chú, bà xã của chú, rõ chưa?”
Thấy cảnh này, Lam Ngọc Anh nhớ tới chuyện anh uốn nản cách xưng hô của cảnh sát giao thông bốn năm trước.
Không nghĩ tới bốn năm qua đi, thậm chí ngay cả trẻ con anh cũng không buông tha.
Lam Ngọc Anh đỡ trán, vội vàng cho mẹ cô bé một nụ cười áy náy, kéo bàn tay anh: “Ông xã, chúng ta đi thôi!”
Sau khi ngồi lên xe, cô nhìn vào trong gương chiếu hậu, cô bé kia vẫn còn đứng nguyên tại chỗ nhìn về phía bọn họ, buồn cười nói một câu: “Cô bé vừa rồi thật là đáng yêu!”
“Con gái của chúng ta còn đáng yêu hơn cô bé!” Hoàng Trường Minh đang khởi động xe nghe vậy, cau mày nói Lam Ngọc Anh im lặng, dứt khoát không nói nữa.
Xin nghỉ cho tới trưa, chạng vạng tối sau khi tan làm trở lại biệt thự, cô lấy giấy kết hôn đựng trong túi gần như cả ngày ra, cẩn thận đặt vào trong ngăn kéo ở tủ đầu giường, còn dùng hộp bằng sắt để đựng.
Lúc ở công ty, mỗi lần cô sở được nó ở trong túi, lại không nhịn được vếnh khóe môi lên, chị Lan và Tiểu Triệu đều hỏi cô cười một mình cái gì, cô lại lắc đầu không nói, chỉ muốn hưởng thụ sự vui vẻ này một mình.
Đóng ngăn kéo lại, Lam Ngọc Anh không che giấu được ý cười đáy mắt, giống như mỗi một tế bảo trong cơ thể đều đang bay lên.
Có hai bàn tay to đột nhiên từ phía sau đưa đến, cô cảm giác trời đất quay cưồng, nhưng cơ thể lại được nhẹ nhàng đặt lên chính giữa giường lớn.
Cơ thể cao lớn tráng kiện lấn đến gần, hơi thở nóng bỏng cũng phun ở trên mặt, Lam Ngọc Anh dùng hai cánh tay chống đỡ ngửa về đằng sau, cô nhìn thấy mình đang xấu hổ trong đôi mắt đen láy của anl Tay Hoàng Trường Minh nâng cảm cô, kịch liệt triền miên hôn lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!