Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1039

Lần này Nguyễn Hồng Mai phản ứng mãnh liệt hơn lúc trước rất nhiều, hoàn toàn là tức điên liên, biểu cảm trên mặt gân như dữ tợn: “Lam Ngọc Anh, cô có thôi đi không?”

“Chuyện vừa rồi tôi đã thừa nhận toàn bộ, mẹ cô cũng đã chết, có truy cứu như thế nào cũng không sống được! Bây giờ cô lại nói như vậy, chẳng lẽ cô còn có chứng cớ gì sao? Ai có thể chứng minh cho cô chứ? Năm đó cô còn chưa ra đời, chỉ mới dựa vào lời nói miệng, đã có thể nhắm vào tôi không thôi?”

Lam Ngọc Anh im lặng cần môi Lần này cô thật sự bị chặn lời không trả lời được, bởi vì cũng giống lúc ở trong bệnh viện trước đó, cô chỉ là thử hỏi ra, nhưng bắng trực giác và suy đoán của mình, không có bất kỳ dấu vết gì đáng tin, cũng không có bất kỳ chứng cứ thực tế gì Đối mặt với việc Nguyễn Hồng Mai kiên định phản bác, cô không còn cách nào, đành phải dời bước chân.

“Tôi có thể chứng minh?

Bồng dưng, một giọng nữ đột nhiên vang lên.

Lần này tất cả mọi người đều sợ ngây người, tất cả đều quay đầu nhìn về phía nơi giọng nói phát ra.

Sác mặt Nguyễn Hồng Mai lúc trắng lúc xanh, mở to hai mắt ra nhìn, không dám tin, run rấy lên tiếng: “Hoài Phương, em…”

Người lên tiếng chính là Lê Hoài Phương từ đầu đến cuối vẫn luôn ngồi trên ghế sô pha với ông cụ Sang, chẳng biết tại sao sắc mặt của bà có chút trắng, biểu cảm trong mắt cũng rất phức tạp, thậm chí còn có chút vướng mắc khó hiểu.

Trịnh Phương Vũ vẫn luôn ngồi khoanh tay ở trên ghế sô pha xem kịch vui không liên quan đến mình, lúc này cũng giật mình nghiêng đầu nhìn mẹ mình, hoàn toàn không hiếu rõ bà vội vã chuyển hướng như vậy là có chuyện gì.

“Tôi có thể chứng minh!” Lê Hoài Phương giống như đã quyết tâm cái gì đó, chậm rãi đứng lên khỏi ghế sô pha, đón nhận ánh mất nhìn tới của tất cả mọi người, bà thở ra một hơi: “Chị vừa mới nói làm người phải có lương tâm, không sai, làm người là phải có lương tâm! Thật sự nếu không nói ra, lương tâm của tôi có lẽ sẽ bị chó ăn thật, chuyện này đã giấu ở trong lòng tôi nhiều năm như vậy, nhất định cũng phải nên nói ra, anh à, em có lỗi với anhl”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!