CHƯƠNG 570
Mâu Nghiên quả nhiên nói được làm được, tuyệt đối sẽ không cho cô ta thứ mà cô ta không nên thèm muốn, hóa ra người khác biệt duy nhất ở trong lòng anh chỉ có Thương Mẫn, cuối cùng cô ta vẫn là tự rước lấy nhục.
Bỏ đi, sống ở trong biệt thự lớn, trong thẻ có số tiền cả đời này cũng không tiêu hết được cũng rất tốt rồi, cuộc sống bây giờ không phải là cuộc sống mà trước đây cô ta vẫn luôn mong muốn hay sao?
Chạm vào lớp gạc mềm ở trên eo, lúc này cơ thể của cô ta rất lạnh, đầu óc lại vô cùng tỉnh táo.
Kỷ Mộng Hiền đột nhiên cảm thấy mình thật ngu ngốc, thật ngu ngốc! Anh trai rời đi đã quá lâu rồi, những thứ mà anh trai dạy cô ta trước đây cô ta sắp quên hết rồi, cô ta suýt nữa đã bị thế giới muôn màu muôn vẻ ở bên ngoài làm cho hoa mắt, may là bây giờ cô ta chưa làm ra sai lầm gì lớn, vẫn kịp quay đầu.
Biến mất hai ngày, sau khi Mâu Nghiên trở về lại là dáng vẻ cũ, chăm sóc cuộc sống của Thương Mẫn một cách ngăn nắp, tuyệt đối là một người chồng tốt.
“Mâu Nghiên, anh học làm những việc này từ lúc nào.”
Lúc nhìn thấy dáng vẻ làm việc nhà thuần thục, tháo vát của anh, Thương Mẫn không nhịn được hỏi.
“Lúc ở trong trường quân đội, nội trợ của anh là tốt nhất.”
“Tại sao trước đây ở nhà anh không cần cù như vậy.”
Thương Mẫn luôn cảm thấy những ngày tháng bây giờ hai người đang trải qua quá ngọt ngào, ngọt ngào đến mức giống như thứ không thuộc về cô, cô muốn tìm một chủ đề để cãi nhau mấy câu, cũng có thể thực tế hơn một chút.
“Không phải trước đây trong nhà có người làm sao?”
Mâu Nghiên bị cô hỏi như vậy có chút mơ hồ, trong biệt thự của anh nuôi mười mấy người làm đều chỉ ăn cơm khô thôi sao? Ai dám bảo cậu hai Mâu anh làm viêc, cũng chỉ có Thương Mẫn anh mới tình nguyện tự mình hầu hạ.
“Thái độ của anh kiểu gì đấy.” Thương Mẫn cao giọng một chút, nhìn Mâu Nghiên chất vấn.
Mặc dù cô biết dáng vẻ của mình bây giờ nhất định rất giống một người đàn bà chanh chua vô lý gây sự, nhưng cô không tìm được cách khác để phát tiết sự bất an và sợ hãi trong lòng, chỉ có thể thông qua cách này mới có thể khiến trong lòng mình cảm thấy chân thực hơn một chút.
“Mẫn, đừng gây chuyện nữa, đều là lỗi của anh có được không, đừng tức giận làm hại đến thân thể.”
Lần này Mâu Nghiên không im lặng giống như trước đây, cũng không quay người rời đi, mà đi đến ôm lấy Thương Mẫn, không chút giới hạn dỗ dành cô.
Không đúng, không đúng, cảm giác này hoàn toàn không đúng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!