CHƯƠNG 429
Thương Mẫn chậm chạp ngồi thẳng lưng.
Ở trong mắt bọn họ, cô vẫn là con gái nhà họ Thương, Thương Liên Thành vẫn là ba của cô, cô lợi dụng tài nguyên của Mâu Nghiên, đoạt vị trí chủ tịch, đưa Thương Liên Thành đến viện dướng lão, quả thật là bất hiếu.
Mâu Chí Tình không biết bí mật thân thế của cô, có hiểu lầm như vậy với cô cũng là bình thường.
“Bác trai.” Kỷ Mộng Hiền không thấy Thương Mẫn trả lời, do dự trong chốc lát, “Tuy rằng cháu không biết trước đây chị Thương Mẫn đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà anh Nghiên đối với chị ấy thật sự rất tốt. Anh ấy cho chị ấy phòng ở và xe tốt như vậy, chị Thương Mẫn chắc chắn có ưu điểm của chị ấy nên anh Nghiên mới có thể thích chị ấy như vậy.”
“Hơn nữa, tương lai chị ấy còn có thể là bà chủ của Đạt Phan, cùng một chỗ với anh Nghiên, chắc chắn chị ấy sẽ trở nên ngày càng ưu tú hơn.”
Thương Mẫn trong lòng căng thẳng, Kỷ Mộng Hiền này, thoạt nhìn là đang vì cô nói chuyện, nhưng mà từng câu từng chữ đều đang kéo thù hận cho cô.
Mâu Chí Tình vốn cho rằng cô tiếp cận Mâu Nghiên là mưu đồ khác, nói như vậy, không phải là cô chạy theo tiền của Mâu Nghiên và vị trí bà chủ Đạt Phan sao?
“Bà chủ của Đạt Phan?” Quả nhiên, Mâu Chí Tình bị những lời này của Kỷ Mộng Hiền chọc giận hoàn toàn: “Cô cũng không nhìn xem cô có thân phận gì, cô cũng xứng?”
Mâu Chí Tình nhìn chằm chằm vào phương hướng của Thương Mẫn, cái loại chán ghét này cơ hồ liền tràn ra.
“Trước kia tôi cho rằng cô có thế nào cũng nên tự mình hiểu lấy, cô và Mâu Nghiên qua lại tôi cũng không muốn phản đối, dù sao phụ nữ trên thế giới này cũng rất nhiều, nhưng cô vậy mà lừa gạt nó đi đăng ký kết hôn, rốt cuộc có để tôi để vào mắt hay không?”
“Cô cho là cô với nó kết hôn là có thể làm gì? Tôi không thừa nhận cô là con dâu, cô liền vĩnh viễn không vào được từ đường nhà họ Mâu, gia sản của tôi, một phần cô cũng đừng nghĩ tới!”
“Chủ tịch.” Thương Mẫn thấy ông ta càng nói càng kích động, cau mày lại: “Cho tới bây giờ tôi chưa từng nghĩ tới muốn tài sản nhà họ Mâu, tôi thích, chẳng qua chỉ là Mâu Nghiên người này mà thôi, cho dù anh ấy không phải người nhà họ Mâu, cho dù anh ấy hai bàn tay trắng, tôi vẫn sẽ ở cùng một chỗ với anh ấy.”
“Thúi lắm!” Mâu Chí Tình gào lên: “Cô cho rằng tôi không biết cô là dạng người gì?”
“Ông chủ.” Châu Phúc đúng lúc nhắc nhở một câu: “Cơ thể của ngài không tốt, vẫn không nên tức giận.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!