Chương 234
“Người mẫu kia của cô chuyên nghiệp thật đáy.” Jason chậm rãi đi về phía cô: “Cô còn người nào như thế không, có thể đề cử cho tôi được không?”
“Anh làm tất cả những việc này là vì Mạc Hậu đúng không.” Thương Mẫn hỏi anh ta.
Nụ cười của Jason hơi nhạt xuống: “Đúng thì sao?”
“Cô ta đáng để anh làm như vậy à?” Thương Mẫn lạnh giọng hỏi.
“Không có đáng giá hay không, chỉ có bằng lòng hay không.” Jason trả lời cô: “Dù sao tôi bóp chết cô cũng chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến mà thôi, chuyện dễ dàng như vậy làm một chút cũng chẳng mát gì.”
“Anh muốn đối phó với tôi thì cứ việc.”
Thương Mẫn cười: “Nhưng, con người tôi ghét nhất người khác đụng đến bạn mình.”
“Vậy thì làm sao?” Jason nhún vai: “Tôi đã làm rồi, còn có thể đảm bảo là làm rất sạch sẽ, cô sẽ không tìm được một chút chứng cứ nào cả. Cô cũng chỉ hăm dọa tôi thế thôi, chứ có làm gì được tôi chắc?” Thương Mẫn nheo mắt lại. Trong lòng cô đã có vô số con thú hoang đang rít gào, gào lên muốn xé xác thằng đàn ông đạo đức giả trước mắt ra thành từng mảnh, nhưng cô cũng biết, nếu cô thật sự ra tay với anh ta, chắc chắn cô chỉ có nước bị nhắn chết trên mặt đất thôi.
“Hai người quả là xứng đôi.” Thương Mẫn mỉa mai một câu: “Chúng ta có một câu tục ngữ, rồng xứng với rồng, phượng xứng với phượng, chuột thì chỉ xứng đi đào lỗ. Anh và cô Mạc, thật đúng là duyên trời tác hợp, hai người xứng đôi như vậy tốt nhất nên ở với nhau đến chết luôn đi, đừng gieo tai họa cho người khác.”
Nụ cười của Jason cứng lại. Thương Mẫn không nói thêm nữa, xoay người bỏ đi. Vì một lòng muốn thắng cuộc thi nên cô đã từng bước nhượng bộ, nhưng bây giờ đã chạm tới giới hạn của cô rồi. Đầu tiên là Lê Chuẩn bị thương do cứu cô, rồi Mạnh Kha bị hãm hại, thậm chí bị tước mắt cơ hội được lên sàn diễn thời trang, nếu cô còn không chống trả nữa, sẽ chỉ khiến Mạc Hậu cảm thấy cô bát tài vô dụng. Jason cười nhạo một tiếng, không để lời Thương Mẫn nói vào trong lòng.
Tâm trạng của anh ta rất tốt, rời khỏi sảnh lớn, mở cửa xe ngồi vào ghế lái, vừa định lấy điện thoại ra báo tin vui cho Mạc Hậu thì bỗng nhiên nhìn thấy một khuôn mặt đàn ông ở gương kính chiếu hậu. Jason kinh ngạc, anh ta quay đầu lại, đối diện với cặp mắt lạnh lẽo của Mâu Nghiên.
“Mâu Nghiên, sao anh lại ở đây?” Còn ở trên xe anh ta nữa? “Nói chuyện.” Thái độ Mâu Nghiên không cho từ chối.
Mâu Nghiên mặc một chiếc áo dạ màu đen dài, dáng người cao ráo, cho dù có đứng bên cạnh một người Châu Âu như Jason thì anh cũng không hề thua kém chút nào, anh thản nhiên bắt chéo chân lại, ngồi lên ghế, nhìn Jason đang ngồi đối diện mình.
“Cậu hai Mâu, anh tìm tôi có chuyện gì không?” Trong lòng Jason dần cảm thấy bắt an.
Mâu Nghiên mỉm cười, nhưng trong nụ cười của anh đều là sự u ám, lạnh lùng, anh chơi đùa chiếc bật lửa trong tay, lại vô tình khiến đối phương cảm nhận được thái độ kiêu ngạo không gì sánh bằng của anh.
“Mạc Hậu không nói cho anh biết Thương Mẫn là người phụ nữ của tôi sao?” Mâu Nghiên thu hồi tầm mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc bật lửa trong tay.
dason nhíu mày.
Anh ta còn tưởng rằng Mâu Nghiên tìm anh ta là vì Mạc Hậu, lại không ngờ vậy mà là vì Thương Mẫn.
“Cô ấy có nói.” Jason tiếp lời: “Chẳng qua là, theo như những gì tôi được biết thì Mạc Hậu mới là vợ chưa cưới của anh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!