Thanh kiếm hạng nhất là thanh kiếm hạng nhất của Côn Ngô Các, đồng thời cũng là dự bị cho Thần Kiếm! Kiếm này do. †ổ phụ của Dịch Quy tự mình chế tạo, là bảo vật trấn giữ Côn Ngô Các!
Thần lẽ ra phải đi đôi với anh hùng, nhưng thanh kiếm này ấy thế mà lại được giao cho một kẻ vô dụng như Tiêu Lâm!
Trong đám đông có vài người mặc trang phục sang trọng ghen ghét nhìn Thần Kiếm hạng nhất từ từ hạ xuống, thanh kiếm này được bị buộc dây thừng để ở chỗ cao quá lâu rồi, dây thừng cực kỳ cũ kỹ nhưng thân kiếm vẫn tỏa ra ánh sáng loe lóe đáng sợ như cũ.
“Kiếm tốt."
Tiêu Lâm xuýt xoa, đại huynh đệ ở triều đại này nhất định đã phải tốn rất nhiều công sức mới có thể chế †ạo ra một thanh kiếm như vậy.
Khi nó cách mặt đất một mét, Dịch Quy trịnh trọng cầm thanh kiếm xuống, dùng hai tay nâng trước mặt Tiêu Lâm: “Xin tiên sinh đặt tên cho Thanh kiếm hạng nhất.”
Mọi người sẽ đặt tên cho thanh kiếm của mình. Từ đó trở đi, thanh kiếm có tên có họ nghĩa là có chủ nhân, điều này khiến nó trở nên quan trọng. Tiêu Lâm vui vẻ nhìn kiếm, không. quan trọng việc đặt tên này cho lắm, người xưa thích kiểu cách như vậy, hắn đang vội đi, dù sao cũng đã hứa với mẹ là sẽ về nhà ăn cơm chiều rồi.
Hắn đang định nhận lấy, ai ngờ Dịch Quy giữ chặt lấy chuôi kiếm: “Xin tiên sinh đặt tên, nếu không, không thể mang kiếm đi được.”
Tiêu Lâm nhìn hắn, lại là một đứa trẻ cổ hủ. Đặt tên thì đặt tên, hắn nhìn sâu vào thanh kiếm, đại huynh đệ đúc kiếm, chỉ sợ kiếm này có ngụ ý gì sâu xa.
Loại kiếm dài nổi tiếng nhất ở Hoa Hạ cổ đại được gọi là Trường kiếm Câu Tiễn, được đúc cho Việt Vương Câu Tiễn thời kỳ Xuân Thu.
Chuyện nổi tiếng nhất mà Câu Tiễn từng trải, chính là nắm gai nếm mật, là hoàng đế bá chủ cuối cùng của thời kỳ Xuân Thu.
Ngoài ra, các thanh kiếm dài mà Câu Tiễn đúc ra cũng cực kỳ nổi tiếng, thanh kiếm mà ông ta đúc ra đến từ núi Côn Ngô của Hoa Hạ.
Đại Ngụy cũng có một ngọn núi Côn Ngô, Tiêu Lâm đã từng tìm hiểu, núi Côn Ngô của Đại Ngụy và núi Côn Ngô của Hoa Hạ không phải là một nơi, có lẽ đại huynh đệ đặt tên Côn Ngô Các cho Kiếm Các, cũng coi như là ám hiệu.
So với công thức toán học, ám hiệu ở Côn Ngô Các này. lại càng khó hiểu hơn, nếu không phải Tiêu Lâm ở viện bảo tàng mưa dầm thấm đất nhiều năm, ngày nào cũng nhìn mấy thanh kiếm dài cổ đại kia thì hắn cũng sẽ không có ấn tượng với hai chữ Côn Ngô như vậy, vào tay người không quen thuộc: lịch sử thì chỉ sợ sẽ bỏ lỡ Côn Ngô Các.
Hắn tới Côn Ngô Các, thứ nhất là vì ở đây có kiếm tốt nhất. Thứ hai, hẳn nghi ngờ hai chữ Côn Ngô có ý nghĩa khác nên muốn thử vận may.
Hôm nay tới đây rồi thì quả nhiên là trúng phóc. Chẳng lẽ, đại huynh đệ kia mượn Côn Ngô Các để nhắc nhở người Hoa Hạ đến sau, ở Đại Ngụy phải năm gai nếm mật, nhãn nhục. chịu đựng giống như Câu Tiễn, nỗ lực vươn lên mới có thể thành công?
Tiêu Lâm đồng ý phần nỗ lực vươn lên, nhãn nhục chịu đựng thì dẹp đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!