Hắn chắc chắn sẽ bị kết tội dụ dỗ vương phi và chặt đầu ngay tại chỗ.
Mãi cho đến khi vương phi rời đi, cơn ớn lạnh ban nãy mới biến mất. Hắn còn không khỏi bất mấn thở dài, như thể cảm thấy vương phi não heo này đúng là không biết phân nặng nhẹ.
Tiêu Lâm cười lạnh, muốn gài hắn?
Nằm mơ đi!
Vẫn còn xanh và non lắm!
Tiêu Lâm vừa thoát khỏi kiếp nạn hít một hơi thật sâu, chết tiệt, suýt chút nữa đã trở thành con ma dưới lưỡi đao của đao phủ!
Hiện tại vương phi không có ở trong phủ, mọi người đều đã thấy, có bằng chứng ngoại phạm rõ ràng. Giờ đây, việc Tiêu Lâm muốn làm đương nhiên sẽ dễ dàng thực hiện hơn.
Để có được bằng chứng này, Tiêu Lâm mới cố ý nán lại trước mặt mọi người lâu như vậy, nếu không hắn muốn nhìn mặt Tân Phong và Tân Phượng Uyển kia chắc?
"Thúc tổ, người đang làm gì vậy?"
Dịch Quy nhận ra trong mắt Tiêu Lâm thoáng hiện ý cười, còn Bạch Khởi và Mông Ngạo cũng đã biến mất.
Y biết thúc tổ mình rất tôn trọng Tân Bát Phương, cười như vậy trong tang lễ là quá không thích hợp.
May mắn thay, ý cười này biến mất rất nhanh. Nếu không nếu có người nhìn thấy, Tiêu Lâm có lẽ sẽ bị buộc tội bất hiếu.
“Suyt..." Tiêu Lâm không đáp lời Dịch Quy mà chỉ cười thầm.
Tiêu Lâm trong lòng có mưu tính khác, không để ý rằng có một đôi mắt đẹp dịu dàng đang cố ý hay vô tình quét qua hắn.
Tân Phong vẫn luôn để ý đến công chúa, nhìn theo ánh mắt của nàng, hắn nhận ra người mà công chúa đang nhìn lén chính là Tiêu Lâm, điều đó khiến trong lòng hắn rất tức giận.
Tiêu Lâm đã cướp đi sự quan tâm của tổ phụ!
Bây giờ hắn còn đánh cắp luôn cả sự chú ý của công chúa!
Công chúa còn đứng ra làm chứng cho hắn!
Tiêu Lâm từ khi nào trở nên thân thiết với công chúa như vậy?
Phải chăng vì hôm đó Tiêu Lâm xuất hiện trên đài đối thơ của Tri Nghĩa Đường?
Ở đó có hàng trăm hàng nghìn nhân tài, tại sao công chúa lại chỉ nhìn mình Tiêu Lâm bằng ánh mắt đó?
Hận thù giống như rượu, càng lúc càng lên men trong lòng người!
'Tân Phong âm thầm siết chặt năm đấm, trong mắt ánh lên tia sáng hung tợn như sắp xé Tiêu Lâm thành mảnh vụn!
Trước kia Tiêu Lâm tránh mặt Tần gia, bây giờ hắn cứ quanh quẩn trong linh đường, không biết hắn có ý đồ gì!
Nếu không có Dịch Quy ở bên cạnh, Tần Phong đã sớm đánh hắn một trận! "Tần công tử, xin chia buồn”.
Lúc này Nguy Thanh tới chào Tân Phong, hôm nay sắc mặt Nguy Thanh đặc biệt không tốt.
Vì Ngụy Thanh trước đó thân thiết với Tiêu Lâm nên Tần Phong chỉ lạnh lùng gật đầu: "Cám ơn”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!