Ông ta không muốn nữa!
Ông ta chỉ muốn chết thật nhanh thôi!
Không ngờ, Tiêu Lâm quay đầu lại: “Ông vừa nói cái gì?”
"Ta nói...Ta sẽ nói cho ngươi biết...Ai là người giết Dịch Vô Lý".
“Bây giờ ta không còn muốn biết” Tiêu Lâm không tin với chỉ số IQ của mình, Tống Trí có thể biết được chân tướng sự việc.
Hắn sẽ tự mình tìm ra sự thật đó.
Tống Trí mặt đầy máu, chỉ có đôi mắt trắng dã trông rất đáng sợ. Cái gì?
Tiêu Lâm này đang bỡn cợt ông ta à?
"Ngươi dám lôi bổn quan ra làm trò đùa?"
Câu nói này cực kỳ buồn cười, Tiêu Lâm nhướng mày: “Không phải đã đùa với ông ba ngày rồi sao?”
Sau đó, hắn cười gần một tiếng, hơi hé môi, Tống Trí muốn lắc đầu nhưng không thể. Không, không, đừng đọc số, đừng đọc!
"3598". "Rẹt!" “AI” Một nhát kiếm này cực kỳ đau đớn!
Đau đớn đến mức dường như Tống Trí bị ném xuống tầng địa ngục thứ mười tám rồi lại được kéo lên lần nữa!
"3599".
Dây thần kinh toàn thân Tống Trí nhanh chóng căng lên, Bạch Khởi lại vung kiếm!
Đau quát
'Thanh kiếm này dường như đốt cháy mọi dây thần kinh trên các vết thương, khiến ông ta cảm thấy đau đớn như bị thiêu đốt bởi ngọn lửa cao hàng ngàn thước.
Tống Trí nhắm mắt lại, mọi chuyện sắp kết thúc.
Cuối cùng thì nó cũng kết thúc.
Tiêu Lâm dừng lại, không đếm số nữa. Hắn đứng dậy ra lệnh cho Bạch Khởi lau sạch thanh Thuần Quân.
"Ngươi...còn một nhát kiếm cuối cùng..."
Tiêu Lâm cười: “Hãy chờ đó, đợi khi nào ta vui sẽ xuống tay lần cuối”. Chờ?
Rõ ràng mọi chuyện sắp kết thúc!
Rõ ràng chỉ cần nhắm mắt lại là ông ta sẽ hoàn toàn chết đi! Tại sao! Tiêu Lâm vẫn không chịu để ông ta chết đi!
"Tân gia không có người nào coi trọng ngươi, vậy mà ngươi lại vì Tân Bát Phương mà hủy hoại tương lai của mình..."
Tống Trí cười gẵn, thật buồn cười, thật buồn cười!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!