Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Ở Rể - Tiêu Lâm

"Không... không!" Không khí dường như càng lúc càng ít đi, Chu Hành mặt đỏ bừng, nhìn chằm chằm Chu Minh, miệng không còn thốt ra những lời nhục mạ nữa: "Cứu ta...đường

huynh...cứu ta với!" "

Chu Minh không nhúc nhích, đứng đơ ra tại chỗ. Chu Hành này từng nhục mạ cả mẹ của hẳn ta, cho nên hắn ta muốn Chu Hành chết như vậy.

Cây roi dài bóp nghẹt khí quản khiến Chu Hành không thể cử động, cổ họng phát ra những tiếng kêu khàn khàn.

Tiêu Lâm cúi đầu xuống.

Hóa ra hắn ta đang cầu xin sự thương xót: “Ta sai rồi...Ta sai rồi...”

"Hãy để ta đi......

“Ta sẽ không chạm vào vợ ngươi nữa".

“Không dám, không bao giờ dám nữa...”

Muộn rồi.

“Đây là bài học hoàng thượng muốn dạy cho ngươi. Được rồi, lên đường bình an nhé, ta không tiễn nữa...” Tiêu Lâm cúi đầu nói nhỏ vào tai hắn ta rồi siết chặt cây roi ngựa. Cổ Chu Hành kêu một tiếng“cạch”. Chu Hành trợn mắt, tắt thở.

"Á!" Tân Phượng Uyển và Chu Lưu Thị sợ đến nỗi mặt biến sắc. Một thư sinh đọc sách chốn thư phòng sao lại có thể ra tay mạnh mẽ và quyết đoán như vậy!

Toàn thân Tiêu Lâm đầy máu, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt hắn hòa quyện với máu, khiến không ai đoán được Tiêu Lâm lúc này đang nghĩ gì.

Ngụy Vô Ky thấy chủ nhân của mình đã chết thì lập tức phát điên và bắt đầu tung ra những đòn tấn công bừa bãi. Chu Minh ban nãy đứng ngoài nhưng giờ cũng không thể tiếp tục khoanh tay đứng nhìn được nữa, bắt đầu rút kiếm ra.

"Dừng lại!" lúc này, đột nhiên có tiếng ai đó hét to! Giọng nói tràn đầy năng lượng, giống như âm thanh từ trên trời cao vọng xuống.

"Ngụy Vô Ky!" người đàn ông lại hét lớn, Ngụy Vô Ky giật mình né sang một bên, sau đó bật lên không trung, di chuyển tới bên cạnh người đàn ông.

Dưới màn mưa, người đàn ông cầm ô, không nhìn rõ mặt, dùng giọng giáo huấn quát lên: "Chủ nhân đã chết, chúng ta không được đánh tiếp!"

“Vâng!” Ngụy Vô Ky nghe lời, đứng ở bên cạnh người nọ, thu kiếm lại.

Trên người Nguy Vô Ky chưa bao giờ có nhiều vết thương do kiếm gây ra như vậy. Có thể thấy Bạch Khởi và Mông Ngạo mạnh đến mức nào. Người đàn ông xem xét vết thương của Ngụy Vô Ky rồi cũng không nói gì. Vốn dĩ một hộ vệ bị

thương hay chết là chuyện bình thường.

Trời mưa rất to khiến Tiêu Lâm nhìn đi nhìn lại mấy lần cũng không thể nhận ra đó là ai.

Không chỉ có một người.

Người cầm ô đi cùng với bốn năm nô lệ Côn Luân, xem ra đây đều là nô lệ bảo vệ người đó.

Người dưới ô tỏ ra đặc biệt kính trọng Tiêu Lâm: “Tiêu hội nguyên có bị thương không?”

Mấy người này dường như không quan tâm chút nào đến cái chết của Chu Hành.

Người này cố tỏ ra thần bí, Tiêu Lâm nhìn mãi cũng không nhìn rõ dung mạo của hắn ta. Tiêu Lâm cau mày hỏi: “Ngươi là ai?”

"Là người vô cùng cảm kích Tiêu hội nguyên", người đàn ông cúi đầu, khế mỉm cười: "Nếu như về sau Tiêu hội nguyên gặp nguy hiểm, bọn ta nhất định sẽ lại xuất hiện".

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!